Bước tới gần, Lục Khinh Lan mới phát hiện, người đứng trước quầy là Thẩm Tùy.
Từ góc độ của cô nhìn qua, đúng lúc anh ta đang thâm tình nhìn vào một chiếc nhẫn trong tay, so với dáng vẻ băng lãnh kỳ nhân, quả thực khác xa.
Mặc kệ anh ta thế nào, đều không liên quan đến mình.
Nghĩ thế, Lục Khinh Lan thu hồi ánh mắt, bước sang khu vực nghỉ ngơi ngồi, đợi chút nữa nhân viên phục vụ sẽ cầm nhẫn ra, cô chỉ cần lấy nhẫn của mình là xong, về phần những người khác, có thể không tiếp xúc được không.
Nhưng Thẩm Tùy không tính như vậy.
"Lục Khinh Lan! Thật trùng hợp, lại gặp nhau!" – Thẩm Tùy thận trọng cầm chiếc nhẫn trong tay đưa cho nhân viên trong quầy, hừ lạnh một tiếng, cản đường đi của cô.
Đôi mi thanh tú của Lục Khinh Lan nhăn lại, rất nhanh đã giãn ra, khắc sau, cô không biểu lộ dáng vẻ dư thừa, nghênh tiếp ánh mắt của Thẩm Tùy, nhàn nhạt mở miệng:
"Có chuyện gì?"
Không ngờ, thái độ lạnh nhạt của cô đã làm tâm tình Thẩm Tùy nổi giận.
Trừ lần gặp mặt đầu tiên, còn lại gặp nhau đều là tranh cãi. Sau này, mỗi lần nhìn thấy mình, Lục Khinh Lan đều lãnh đạm như vậy, thật giống như xem mình là ôn dịch, muốn tránh né! Hơn ba mươi năm qua, có lúc nào Thẩm Tùy được nhận loại đãi ngộ này?
Quả nhiên rất giống với Diệp Đình Thâm!
Thẩm Tùy cũng không biết mình thế nào, lại càng không rõ từ lúc nào, mỗi khi nhìn thấy bộ dáng này của Lục Khinh Lan, anh ta đều muốn xé
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-hon-tham-ai/1080962/chuong-244.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.