"Xin chào, cho hỏi là ai vậy?" – Lục Khinh Lan thấy màn hình báo số điện thoại lạ, cô suy nghĩ một lát liền nghe máy.
"Là ta, Hướng Bắc Dương."
"Hướng lão tiên sinh?" – Lục Khinh Lan nghe xong kinh ngạc nhíu chặt chân mày, ngược lại cô không nghĩ đến, Hướng lão tiên sinh sẽ gọi điện thoại cho mình.
Nhận ra được sự kinh ngạc trong giọng nói của cô, Hướng lão tiên sinh có hơi bất đắc dĩ, sau đó trực tiếp nói thẳng vấn đề:
"Là chuyện lần trước, gia nhập Thụy Thượng, cô cân nhắc thế nào rồi? Hiện tại đã quá ba ngày đi."
"Tôi.." – Lục Khinh Lan lúng túng không biết trả lời thế nào, thật ra nếu không có cuộc điện thoại này, cô cũng không nghĩ đã nhanh như vậy, vừa mới trở về từ một mớ chuyện phát sinh trong thành phố B, cô làm gì có tâm tư nghĩ đến những chuyện này?
Vốn nghĩ rằng mình đã chọc cho giận Hướng lão tiên sinh, dù sao chuyện này cũng không nể mặt trưởng bối thật.
Không ngờ, Hướng lão tiên sinh vẫn dùng ngữ điệu bình tĩnh như cũ:
"Như vầy đi, cùng nhau ăn một bữa cơm tối, chúng ta từ từ nói tiếp." – Dừng một chút, sợ cô không đồng ý, lão tiên sinh còn nói thêm: "Lần này Tần Tân cũng tới, xem như hai ông cháu chúng tôi mời các người dùng cơm!"
Nói xong liền cúp điện thoại, căn bản không cho Lục Khinh Lan cơ hội trả lời.
"Thế nào?" – Diệp Đình Thâm lo lắng, từ phía sau ôm cô vào lòng, hỏi: "Có chuyện gì khó xử ư?"
"Cũng không hắn." – Lục Khinh Lan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-hon-tham-ai/1080960/chuong-242.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.