"Ông nội!" – Diệp Hạo Vỹ đột nhiên lắc đầu sau đó mấp máy môi, tiếp tục nói: "Chuyện này, xin hãy để con tự mình làm chủ!"
Diệp lão gia tử nghe xong lại nổi giận, nhìn Diệp Hạo Vỹ chằm chằm, quát:
"Con nói xằng bậy cái gì vậy!"
"Con không nói bậy!" – Diệp Hạo Vỹ quật cường đối đầu với ánh mắt của ông nội mình, sau đó cậu chuyển ánh nhìn tới trên vẻ mặt âm trầm của Lục Hồng Nhã, khóe miệng không thể giơ lên một đường cong trào phúng: "Bất kể thế nào, đây cũng là chuyện giữa con và Lục Hồng Nhã, ít nhất mọi người nên hỏi qua ý chúng con không phải sao?"
Tại Diệp gia, Diệp lão gia tử luôn nói một là một, ngoại trừ Diệp Đình Thâm, từ nhỏ anh đã chủ kiến cho riêng mình. Nhưng bây giờ, đứa cháu trai ngoan ngoãn, chưa từng phản kháng ông, vậy mà vừa trả lời "không".
Diệp lão không khỏi ngẫm nghĩ, cho tới nay, là mình đã bỏ sót thứ gì rồi?
So với Diệp lão gia tử đang kinh ngạc cùng phẫn nộ, ngược lại Diệp Đình Thâm rất trấn định, thậm chí còn tốt bụng nhắc môi ra hiệu, ánh mắt nhanh chóng lướt đến chỗ Diệp Hạo Vỹ.
Nhưng động tác này đã nhanh chóng bị Lục Khinh Lan bắt được. Hơi suy tư, cô cũng mơ hồ nghĩ ra, phản ứng hôm nay của Diệp Hạo Vỹ bộc lộ ra ngoài, chỉ sợ rằng Diệp Đình Thâm đã biết rõ, thậm chí là cổ vũ.
Đừng thấy Diệp Hạo Vỹ ngày thường cà lơ phất phơ, dáng vẻ dễ dàng bắt chuyện, thực ra bên trong cũng không dễ dàng khuất phục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-hon-tham-ai/1080959/chuong-241.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.