"Ừm, đúng vậy!" – Tay phải để dưới chăn của Lăng Vi đang nắm chặt lại, rủ mắt nhìn xuống che giấu vẻ ghen ghét trong đáy mắt, sau đó Lăng Vi ngẩng đầu lên, dùng giọng điệu thương lượng, nói:
"Lục Khinh Lan thật sự rất có thiên phú! Cô ấy đã biểu hiện tài hoa trong giải thưởng Thụy Thương Chi Vận vừa rồi, ngay cả lão sư của em cũng tán thưởng không thôi. Mặc dù em không biết tại sao cuối cùng cô ấy lại từ bỏ. Hiện tại, Thụy Thượng cũng đã mở trụ sở tại thành phố A, em hi vọng cô ấy có thể gia nhập. Em muốn nói với anh cũng mong anh sẽ nói chuyện với cô ấy một chút!"
Diệp Đình Thâm chăm chú nghe xong, ánh mắt thâm túy của anh đều che giấu tất cả cảm xúc.
Lúc lâu sau, anh mới trả lời:
"Tôi tôn trọng tất cả quyết định của Khinh Lan. Đồng thời, cũng sẽ không quyết định thay cô ấy bất cứ chuyện gì. Bất quá, nếu cô ấy đã từ bỏ Thụy Thượng Chi Vận, đối với Thụy Thượng cũng đã không còn ý nghĩa gì."
Nghe anh nói xong, Lăng Vi hơi sững sờ:
"Nhưng tại Thụy Thượng, Lục Khinh Lan đã biểu đạt rất tốt tài năng của mình. Với lại em thấy rằng, Thụy Thượng cũng từng là mơ ước của cô ấy, không phải sao?"
Diệp Đình Thâm lắc đầu:
"Dù là vậy, người đưa ra quyết định vẫn là cô ấy, không phải tôi." – Nhìn đồng hồ một chút, anh nói tiếp: "Nếu như không còn chuyện khác, tôi phải quay lại đợi cô ấy."
Nói xong anh liền xoay người định rời đi.
"Chờ một chút!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-hon-tham-ai/1080947/chuong-229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.