Khóe miệng Lục Khinh Lan hiện lên ý cười nhàn nhạt, cô gật đầu, chào hỏi đơn giản:
"Ừm, thật trùng hợp."
"Tôi có quấy rầy hai người không?" – Lăng Vi vừa cầm đĩa thức ăn vừa tự nhiên nói chuyện: "Tôi có hẹn làm phỏng vấn ở đây, còn hai người? Đến nghỉ ngơi à?"
"Đúng vậy, nhân lúc rảnh rỗi đến đây thư giãn!"
Vừa nghe đến hai chữ phỏng vấn, Lục Khinh Lan hơi sững sờ, trong lòng có chút ngưỡng mộ.
Từ đầu đến cuối Diệp Đình Thâm không rời mắt khỏi cô, cho dù Lăng Vi bước tới, anh cũng chỉ nhướng mí mắt một cái, động tác nhỏ này của Lục Khinh Lan làm sao anh không nhìn thấy được.
"Ăn nhiều một chút." – Diệp Đình Thâm kẹp một miếng đồ ngọt nho nhỏ gắp vào đĩa cho Lục Khinh Lan, nhanh chóng đổi đề tài: "Ăn no rồi chúng ta còn đi tiếp."
Từ lúc nhìn thấy Diệp Đình Thâm trong đại sảnh, ánh mắt Lăng Vi vẫn dán trên người anh, nhưng cô ta vạn lần không nghĩ tới, Diệp Đình Thâm chưa từng nhìn cô dù chỉ một điểm.
Diệp Đình Thâm, anh thật sự bảo vệ Lục Khinh Lan, coi em như người tàn hình hay sao?
Nắm chặt cái nĩa trong tay, thâm tâm của Lăng Vi tựa như đang bị hàng vạn kim châm đâm tới, nhưng trên mặt vẫn giữ nguyên nụ cười vui vẻ.
Cô ta đứng thẳng người, cố gắng nói chuyện thật bình thường:
"Tôi dùng xong rồi, còn phải trở về chuẩn bị cho cuộc phỏng vấn, hai người từ từ ăn."
Sự tới lui ngẫu nhiên của Lăng Vi cũng không làm ảnh hưởng đến cả hai.
Ngồi một hồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-hon-tham-ai/1080945/chuong-227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.