Nghĩ đến đây, Diệp Nhị Tinh vội đứng lên, trừng trừng nhìn vào Lục Khinh Lan.
"Bà nội! Dựa vào cái gì? Con đã làm gì sai?" – Cô ta không hỏi Diệp Đình Thâm chỉ dám hỏi bà Trang Mi, bởi vì cô ta biết bà nội thương mình, chắc chắn sẽ bênh vực mình. Nhưng cô ta cũng không biết rằng những chuyện cô ta từng làm đã bị bà Trang Mi nhìn thấy, cho nên không thể nói giúp thêm gì.
"Nhị Tinh! Nghe lời đi!" – Bà Trang Mi mấp máy môi, trong lòng hận không thể rèn sắt thành thép, không ngừng ra hiệu nháy mắt với Diệp Nhị Tinh, ý bảo cô đừng nói nữa, trước tiên phải ngoan ngoãn nghe lời.
Nhưng đứa nhỏ được cưng chiều từ nhỏ như Diệp Nhị Tinh đã bị chiều hư rồi! Căn bản cô ta không hề nghe lọt tai những lời này, nhếch nhếch mày mấy cái, không phục nói:
"Con không muốn!"
"Không muốn?" – Diệp Đình Thâm lặng lẽ nhìn Diệp Nhị Tinh.
Cô ta bị anh nhìn đến chột dạ, không kìm lòng được, lùi về sau một bước. Bỗng nhiên Diệp Đình Thâm bước tới, trên mặt không chút tức giận, nhưng cái nhìn của anh cũng đủ làm cho Diệp Nhị Tinh căng thẳng, không dám nhìn anh.
"Tứ thúc, con.." – Nuốt ngụm nước bọt, yết hầu nhấp nhô mấy lần, Diệp Nhị Tinh cũng không dám nói thêm lời nào.
Bà Trang Mi lại không ngờ, cuối cùng ngày hôm nay lại thành ra dạng này.
Trong lòng buồn bực, ăn qua loa vài thứ sau đó nhanh chóng trở về thành phố B.
* * *
"Đình Thâm.." – Đưa bà Trang Mi đi xong, Lục Khinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-hon-tham-ai/1080933/chuong-215.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.