*bà bà: Mẹ chồng
Giằng co không bao lâu, một thân ảnh bước tới phá vỡ không gian trầm mặc.
"Rốt cuộc hai người cũng về rồi sao?"
Cách đó vài mét, Lăng Vi mặc một thân váy màu vàng nhạt đang từ từ bước tới, trong mỗi bước chân đều không hề giảm đi khí phái tiểu thư khuê cát.
Thấy có người lạ, cô nhẹ nhàng gật đầu với Tô Viễn, sau đó nhìn Diệp Đình Thâm hơi nhíu mày nói: "Bác gái đến, gọi điện thoại cho em, nói rằng gọi đến điện thoại nhà anh không ai nghe máy. Em đang định đón bác lên chỗ em trước, vừa mới chuẩn bị đưa bác lên thì đúng lúc nhìn thấy mọi người."
Bà Trang Mi tới sao?
Đột nhiên Lục Khinh Lan cảm thấy hơi bất an, đến nhanh vậy ư?
Lăng Vi cũng nhìn thấy được biểu lộ của cô, trong lòng cô ta vui mừng nhưng vẻ mặt vẫn thể hiện lo lắng, hỏi: "Lục Khinh Lan, cô sao thế? Không thoải mái à?"
"Không, không có gì." – Lục Khinh Lan lắc đầu, mỉm cười miễn cưỡng.
Tự nhiên Diệp Đình Thâm nắm lấy tay cô, ra hiệu không cần lo lắng, lúc này anh mới quay đầu về phía Lăng Vi: "Đã làm phiền, chúng tôi sẽ lên nhà ngay."
Nói xong cả hai định đi vào.
"Tiểu Lan!" – Tô Viễn kéo cô lại, khóe miệng hơi nhếch, lo lắng khẽ nhíu mày.
"Ca, em không sao đâu! Những tin tức lá cải kia anh không cần để trong lòng. Hai ngày nữa em sẽ về nhà ăn cơm, lúc đó sẽ giải thích với mọi người sau."
Trong lòng Lục Khinh Lan cảm thấy ấm áp, người thân của cô,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-hon-tham-ai/1080931/chuong-213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.