"Không cần cảm ơn." – Bột ngũ cốc vừa dùng xong, Lăng Vi cũng rảnh rỗi, rửa rửa tay, khóe miệng tươi cười: "Tôi đây cũng muốn đạt giải thưởng Thụy Thượng Chi Vận, nói như vậy, chúng ta trở thành đối thủ của nhau rồi."
"Đúng vậy." – Lục Khinh Lan không biết nói thêm cái gì, nhìn qua nồi canh, nói: "Vậy tôi ra ngoài trước, nếu tìm không thấy thứ gì, cứ gọi tôi, tôi tìm giúp cho."
Nói xong, cô xoay người định bước ra ngoài. Nhưng Lăng Vi lại lên tiếng:
"Chúng ta nói chuyện một lát đi, canh cần phải để lửa nhỏ một lát mới xong."
Lúc này, Lục Khinh Lan có chút hối hận, tại sao lại để Diệp Đình Thâm trở lại thư phòng! Căn bản mà nói, giữa cô và Lăng Vi này không hề quen biết nhau, cũng chẳng có lời lẽ tốt đẹp nào để nói. Không khí thật sự xấu hổ.
Bất quá, đột nhiên Lăng Vi lên tiếng, phá tan cảm giác xấu hổ:
"A! Thì ra là ở đây! Tôi còn tưởng rằng không tìm được."
Lục Khinh Lan nhìn theo Lăng Vi, thấy trong tay cô ta đang cầm lấy một chiếc bông tai nhỏ nhắn, điệu bộ rất vui vẻ. Thấy ánh mắt của Lục Khinh Lan, Lăng Vi hơi ngượng ngùng, ngẩng đầu, trầm giọng:
"Chắc là, chắc là lần trước lúc đến đây cùng bác gái, không cẩn thận đã làm rơi!"
Lục Khinh Lan không để ý đến chiếc bông tai kia, cô chỉ tập trung vào nét mặt vừa rồi của Lăng Vi, dường như cô ta đang cố ý che giấu điều gì đó.
Đến cùng Diệp bá mẫu lần trước sao?
Mặc dù lần gặp mặt đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-hon-tham-ai/1080916/chuong-198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.