"Khinh Lan!"
Lời vừa dứt lời, Lục Khinh Lan đã ngồi trêи đùi anh. Diệp Đình Thâm cố giữ cái đầu nhỏ bé của cô, trong nháy mắt hôn lên!
Khoảnh khắc đôi môi chạm vào nhau, trong lòng Lục Khinh Lan tràn đầy vui vẻ.
Không giống như vẻ nhẹ nhàng trước đây, Diệp Đình Thâm có chút điên cuồng.
Cô bị anh hôn suýt nghẹt thở, lúc này cô cũng không rõ mình đang làm cái gì!
"Khinh Lan?" – Khóe miệng anh hơi cong lên, nhẹ giọng hỏi: "Còn khó chịu nữa không?"
"Ừm.." – Lục Khinh Lan gật đầu, "Không khó chịu nữa."
"Ừm. Vậy em ngồi xuống đàng hoàng đi! Chúng ta về nhà liền, được không?" – Diệp Đình Thâm tiếp tục dỗ dành.
"Không muốn!" – Lục Khinh Lan chu miệng nhỏ, ngược lại, siết chặt cổ anh hơn, cố ý kề sát tai anh, thở mạnh: "Đình Thâm, Đình Thâm.."
Giọng nói ôn nhu, mang theo cảm giác hơi lười biếng, lại vô cùng gợi cảm của cô, tinh thần Diệp Đình Thâm suýt chút bất ổn. Đang chuẩn bị "dạy dỗ" cô một chút, đột nhiên, trong kính chiếu hậu xuất hiện bóng người.
Sau đó, gõ ầm ầm vào cửa sổ xe, giống như mất kiên nhẫn. Lúc này, Lục Khinh Lan thấy sợ hãi. Nhưng một giây sau, cô lại nghĩ ra một trò đùa ác ý.
Diệp Đình Thâm không vui nhíu mày, định thả cô xuống trước, không ngờ, cô sống chết cũng không chịu buông tay, nũng nịu nói khẽ vào tai anh: "Em không xuống."
"Em chắc chắn?" – Suy nghĩ một chút, Diệp Đình Thâm liền biết cô muốn gì, nhíu mày, cười cười:
"Khinh Lan, anh đã cho em cơ hội xuống mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-hon-tham-ai/1080869/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.