"Là anh?" Nhìn thấy Mạc Dương chặn ở cửa, Lục Khinh Lan nhíu nhíu mày, lập tức hỏi: "Anh làm gì ở đây vậy?"
Nói xong, cô bỗng nhiên có chút bất mãn, may mắn lúc nãy cô đã khóa cửa, lỡ như lúc nãy Mạc Dương tiến vào, chẳng phải nói gì cũng không được hay sao!
Mạc Dương nhìn cô, chỉ cảm thấy vô cùng phức tạp, lại thấy sự đề phòng trong mắt cô, lập tức có chút tức giận, mặc kệ, liền rống lên với cô:
"Lục Khinh Lan, em không muốn nhìn thấy anh sao?"
Lục Khinh Lan chỉ cảm thấy khó hiểu, lẳng lặng liếc mắt một cái, sau đó đẩy anh ta ra, muốn đi ra ngoài. Nhưng không nghĩ tới, Mạc Dương nhất tâm không để cho cô đi:
"Mạc Dương! Anh muốn làm gì?" – Lục Khinh Lan giận tái mặt, đè nén giận dữ, gằn giọng nói: "Mời anh tránh ra giúp!"
"Em vẫn chưa trả lời anh!" – Mạc Dương đi về phía trước, rót ly rượu, lúc này cả gan đến gần cô: "Nói! Có phải em không muốn nhìn thấy anh không?"
"Như anh nói đó, tôi không muốn nhìn thấy anh." – Nắm chặt túi xách trong tay, Lục Khinh Lan khinh miệt: "Chẳng phải trước đó tôi đã nói rõ ràng hết rồi sao, bây giờ anh làm như thế để làm gì? Huống chi.."
Cô nhìn từ trêи xuống, đánh giá anh ta một chút, tiếp tục nói:
"Anh có tư cách gì hỏi tôi câu này? Mạc Dương, anh tự trọng chút đi! Đừng quên thân phận hôm nay của anh là gì."
Hiện tại Lục Khinh Lan đang phát hỏa, không thể ngăn chặn những gì muốn nói, không thể tin anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-hon-tham-ai/1080865/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.