Trong đầu suy nghĩ một chút, Lục Khinh Lan cũng nhìn về phía người phụ nữ kia.
Nhìn cô ấy khá quen, cô ấy là ai nhỉ? Hình như đã gặp qua ở đâu rồi?
Người phụ nữ thấy Lục Khinh Lan đang nhìn mình, lập tức hối hận muốn chết! Một câu này của cô ta, chẳng phải muốn nói hai người đã từng gặp mặt rồi sao?
"Cô ta là ai?" – Người đàn ông cúi đầu, nhỏ giọng hỏi, nhưng cánh tay vẫn giữ chặt Lục Khinh Lan, giống như sợ cô bỏ chạy.
Người kia sợ hãi không dám nói.
"Cô, mau nói ra!"
Bị người đàn ông hô lên, người phụ nữ run rẩy, vẻ mặt cầu xin, nói:
"Trạch Hữu, cô ấy.. cô ấy.. Cô ấy là phu nhân của thị trưởng thành phố!"
Cái gì? Phu nhân của thị trưởng?
Phương Trạch Hữu giật mình, lập tức thầm mắng con đàn bà không não! Nói ra làm gì? Còn dám kêu tên anh ta?
Nghe cô ta nói như vậy, Lục Khinh Lan suy nghĩ một lát.
Người phụ nữ này, lần trước từ Diệp gia quay về, ở sân bay, đã từng gặp qua. Bất quá khi đó, cũng không đi cùng người đàn ông tên Trạch Hữu kia.
Nhanh chóng lục lọi ký ức, Lục Khinh Lan có chút lo lắng.
Gặp chuyện như thế này.. tóm lại là không tốt, lỡ như..
Chỉ là, cô muốn nhanh chóng thoát khỏi chỗ này!
Lúc Lục Khinh Lan suy tư, Phương Trạch Hữu bỗng nhiên buông tay, thay đổi thái độ, cười nói:
"Thật ngại quá! Diệp phu nhân, nhất thời không nhận ra!"
Vừa nói chuyện, anh ta ôm người phụ nữ bên cạnh, có chút ngại ngùng:
"Tôi cùng phu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-hon-tham-ai/1080864/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.