"Tứ ca, tôi, tôi và Giang Nhiễm Nhiễm, đã.. đã.. xảy ra quan hệ.."
Đây là những lời đè nén trong lòng Cố Lăng Tu nhiều ngày qua, anh ta giống như khi còn bé, hướng mắt nhìn Diệp Đình Thâm nhờ giúp đỡ, "Cô ấy, cô ấy.. cô ấy vẫn còn.."
Những lời phía sau, không nói ra, cũng có thể phần nào hiểu được là gì. Diệp Đình Thâm lẳng lặng nhìn anh ta, khẽ thở dài:
"Cô ấy đâu rồi?"
"Đã trở về rồi." – Nhíu mày căng thẳng, thật sự anh ta cũng không xác định rõ: "Sau khi phát sinh chuyện đó, hôm sau cô ấy vẫn xem như không có chuyện gì, tiếp tục quay phim. Phần diễn vừa xong, sau đó vội rời đi."
"Tức ca, tôi không tìm được cô ấy."
Cố gắng giữ yên lặng, xem xét lại mọi chuyện, Diệp Đình Thâm liếc mắt nhìn Lục Khinh Lan bên ngoài ban công, nói: "Chuyện này, cậu tự mình giải quyết đi. Dù sao, cô ấy cũng là bạn thân nhất của Khinh Lan, nên kiên nhẫn một chút!"
"Các anh đang nói gì vậy?" – Cúp điện thoại, tâm tình Lục Khinh Lan rất tốt, bước vào nói: "Ah? Cố Lăng Tu, anh sao vậy? Sao lại ủ rũ như bà cô già ấm ức vậy?"
"À, vở hí kịch mới, có chút phiền phức." – Diệp Đình Thâm kéo cô về bên cạnh, liền đổi chủ đề, "Nói chuyện điện thoại với ai mà cười vui vẻ vậy?"
"Ha!" – Lục Khinh Lan cười thần bí: "Lúc còn làm việc ở Kuiyu, một lần đi công tác thì vô duyên vô cớ quen biết một mỹ nhân, sau đó cùng cô ấy kết giao. Vừa rồi là cô ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-hon-tham-ai/1080861/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.