"Hừ, đây không phải là Lục Khinh Lan sao?" Thẩm Bội Bội từ phía sau đi tới, tuyên bố chủ quyền, nắm lấy cánh tay Mạc Dương, ánh mắt muốn mọc cánh lên trời:
"Mạc Dương, anh nói xem, Thuỵ Thượng không xảy ra chuyện hả, sao lại cho người không đứng đắn cho vào đây chứ? Thật là nhàm chán."
Biết cô ta muốn làm Lục Khinh Lan tức giận, hết lần này tới lần khác cô đều không thuận theo ý đó của cô ta.
Khóe miệng lộ ra một nụ cười vừa phải, Lục Khinh Lan cùng phụ họa, hùa theo:
"Đúng vậy, Phượng Hoàng nam cùng Khổng Tước nữ cũng có thể được cho vào luôn nhỉ?" Sau đó, cô lại quay đầu, chớp chớp mắt hỏi: "Cố Lăng Tu, có phải chúng ta đến nhầm nơi rồi không? Đáng lẽ đâu phải tới sở thú đâu nhỉ?"
"Ừm.. anh cảm thấy.." - Cố Lăng Tu phối hợp sờ sờ cằm suy nghĩ một phen, trong lòng sớm vui vẻ tung trời: "Đoán chừng, Phượng Hoàng nam cùng Khổng Tước nữ kia hôm nay không uống thuốc, chạy nhong ra ngoài chơi sao? Chậc chậc, cũng đúng, nếu không thì làm sao có thể chạy loạn lên thế chứ?"
Móng tay thẩm Bội Bội trực tiếp cắm vào da thịt Mạc Dương:
"Lục Khinh Lan!"
Lục Khinh Lan phiền, không muốn để ý tới:
"Cố Lăng Tu, chúng ta qua bên kia đi, đổi không khí, nơi này ngột ngạt quá."
Nhưng Thẩm Bội Bội lại chắn ngang trước mặt cô, vừa rồi cô ta còn tức giận mặt đỏ tai hồng, lúc này đã thay đổi, nở nụ cười tự cho là hoàn mỹ 360 độ.
"Chưa gì đã vội đi tìm thú vui mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-hon-tham-ai/1080826/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.