Đợi khi Hạ Hinh Thinh đi xa, Cố Lăng Tu liền bước đến đóng cửa lại, sau đó hỏi:
"Diệp hồ ly, chuyện con bé nói lúc nãy, là giải thưởng Thuỵ Thượng Chi Vận hai năm tổ chức một lần đúng không?"
"Đúng vậy." – Diệp Đình Thâm vừa nói vừa kéo chăn đắp kín cho Lục Khinh Lan, cũng không quá nhiều lời, chỉ gật đầu nhẹ.
"Lại là Thuỵ Thượng Chi Vận kia!" – Cố Lăng Tu không vừa ý, nhìn về phía anh, nghĩ một chút, sau đó nói ra ý kiến của mình: "Nếu cháu gái nhỏ Khinh Lan đã quan tâm giải thưởng đó như vậy, sao anh không.."
"Cố Lăng Tu!" – Diệp Đình Thâm cắt ngang, nhưng cũng không trách cứ, nói tiếp: "Tính cách của Lục Khinh Lan cậu còn không hiểu sao? Nếu như tôi ra mặt, người kia cho cô ấy đoạt giải, thử nghĩ cô ấy có chịu nhận không? Lùi một vạn bước, nếu như cô ấy biết chuyện, cậu xem, việc đó có thật sự xứng đáng với thực lực của cô ấy không?"
Cố Lăng Tu hiểu rõ Diệp Đình Thâm vỗn không phải là người nhiều lời, bởi vì tính cách này, lúc nhẫn nại sẽ đem chuyện trong lòng nói ra. Sau đó sẽ dễ dàng thích nghi.
Diệp Đình Thâm liếc mắt nhìn Cố Lăng Tu, lại nghiêng đầu nhìn về phía Lục Khinh Lan, anh mỉm cười một chút, mang theo sự cưng chiều, thậm chí còn có chút tự hào, cùng kiêu ngạo:
"Chuyện cô ấy muốn, đều sẽ tự dùng thực lực bản thân để đạt được. Nếu đạt được giải thưởng hiếm có như thế, chắc chắn sẽ là niềm tự hào đáng giá. Nếu không, sao cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-hon-tham-ai/1080803/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.