Lục Khinh Lan đột ngột bừng tỉnh.
Là, cô tự tay đem bản khai đến giao ở đây, thấy tận mắt thư ký Trương cho vào túi hồ sơ, bịt kín lại. Làm sao có thể nói là không thấy tăm hơi? Sao lại có chuyện khó hiểu như vậy?
Nghĩ đến đây, vẻ thất vọng cùng buồn bã trong cô cũng biến mất. Lục Khinh Lan vội vàng đứng lên, nhìn chằm chằm thư ký Trương, từng chữ một nói ra:
"Thư ký Trương, tôi không phải không tin cô, nhưng tôi muốn biết, túi hồ sơ đó, trước kia giao sang bên kia, có ai từng chạm đến nữa không?"
Nhìn ánh mắt nghiêm túc của Lục Khinh Lan, thư ký Trương cũng không dám chủ quan, tỉ mỉ nhớ lại một lần. Lúc sau, ngượng ngùng lắc đầu:
"Phó chủ biên Lục, tôi nhớ kỹ lại, đều chắc chắn không có ai chạm qua túi hồ sơ. Ngoại trừ để trêи bàn, rồi tự tay tôi đi nộp sang bên kia."
Nghe vậy, Lục Khinh Lan cắn chặt môi, vẫn chưa từ bỏ ý định, hỏi tiếp:
"Cô chắc chứ?"
"Tôi.. tôi chắc chắn!" – Thư ký Trương cũng nghĩ không thông chuyện kỳ quặc này.
Nhưng một giây sau, đột nhiên cô ấy hô lên: "A! Là cô ta!"
Nhưng.. sau đó rất nhanh, cô ấy liền ngậm miệng lại, không dám nói thêm.
Lục Khinh Lan vẫn không buông tha:
"Là ai?"
"Phó chủ biên Lục, tôi.. tôi cũng không dám chắc lắm!"
Thư ký Trương đổ mồ hôi lạnh, lỡ cô nói sai một câu, cho dù một chữ thôi, cũng sẽ chết rất thảm. Thấy thế, Lục Khinh Lan hiếu kỳ, ngữ khí chậm rãi, hỏi thăm:
"Thư ký Trương, cô nói cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-hon-tham-ai/1080801/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.