"Diệp Đình Thâm, hoa hướng dương kia? – Lục Khinh Lan thận trọng hỏi, có chút khẩn trương, cũng có chút vui mừng khó nói.
Cô không biết đây có phải là ảo giác của chính mình hay không, cô luôn cảm thấy động tác của Diệp Đình Thâm vừa rồi có chút ngưng trọng. Lục Khinh Lan lại kêu lên lần nữa:
" Diệp Đình Thâm? "
Người đối diện cuối cùng cũng có phản ứng. Kẽ nhíu mi, Diệp Đình Thâm hơi mất tự nhiên, ho một tiếng:
" Ừm, là anh mua. "Sau đó, anh đổi chủ đề:" Mau ăn sáng đi, sữa vẫn còn ấm. "
Lục Khinh Lan vẫn không nhúc nhích, vẫn tiếp tục dây dưa với vấn đề trong đầu, đôi môi mấp máy, khó nén được xúc động:
" Là tặng em sao? "
" Ừm. "
Diệp Đình Thâm bất đắc dĩ gật đầu, rồi ngẩng đầu lên, thấy thần thái tươi sáng động lòng người của Lục Khinh Lan, tựa hồ toàn thân giống như" bị bệnh ".
Khi nhận được đáp án khẳng định, Lục Khinh Lan không khỏi hơi nhếch miệng, ánh mắt lưu lại chỗ bó hoa hướng dương, không đành lòng rời đi.
Cô chưa bao giờ nói với Diệp Đình Thâm rằng cô thích hoa hướng dương nhất, nhưng tiểu thúc thúc của cô, tựa hồ như biết rõ tất cả những gì mà cô yêu thích. Mọi thứ mỗi lúc một hòa hợp như thế..
Lúc này, trong lòng cô tràn đầy vui vẻ, so với đứa nhỏ thích ăn bánh kẹo ngọt, không khác chút nào. Nhìn chằm chằm đóa hoa hướng dương, Lục Khinh Lan nhớ lại đủ thứ chuyện ngày hôm qua.
Đột nhiên một ý nghĩ táo bạo nhanh chóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-hon-tham-ai/1080794/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.