Trong Thừa Càn cung, hoàng đế hoàng hậu Tiết quý phi đều ở, hoàng đế vẫn là mộ bộ hiền hòa như trước kia, cười: “Hôm qua thấy ngươi hình như gầy đi, trẫm không yên tâm, đành phải gọi ngươi đến nhìn kỹ.”
Kỳ Kiêu buông mi: “Tạ hoàng thượng quan tâm.”
Phùng hoàng hậu cũng học theo, cười quay đầu hỏi Giang Đức Thanh mấy ngày này Kỳ Kiêu ăn cái gì, ngủ có ngon không, mỗi ngày ngủ được bao lâu, linh tinh, Giang Đức Thanh đều đáp, Phùng hoàng hậu nghe, gật đầu: “Kiêu nhi ở bên ngoài, bản cung không thể yên tâm.”
Gần đây trong cung nhiều chuyện, tôn thất bên kia đã nhắc nhở hoàng đế không ít lần, hoàng hậu đứng đầu lục cung, nếu không có phạm tội lớn, không nên thờ ơ như vậy, vì ứng phó tôn thất, cũng vì khiến ngôn quan im lặng, mấy ngày này mỗi khi có việ gì hoàng đế đều gọi hoàng hậu đi ra lo liệu một hai, nhưng sự thật thế nào…. Kỳ Kiêu nhìn đuôi mày khóe mắt Phùng hoàng hậu giấu không được mỏi mệt liền rõ ràng, hoàng đế đã triệt để chán ghét Phùng gia, nay, với Phùng hoàng hậu cũng chỉ là mặt ngoài mà thôi.
Kỳ Kiêu vĩnh viễn đều thờ ơ như vậy, gật đầu: “Tạ hoàng hậu nương nương quan tâm.”
Phùng hoàng hậu cười: “Đứa nhỏ này… khách khí như vậy làm gì, đúng rồi, đây là sừng hươu hôm qua cữu cữu ngươi đưa đến, mới mang về từ phương bắc, đem về dặn bọn họ nấu canh uống đi.”
Kỳ Kiêu khom người tạ, hoàng đế lắc đầu thở dài: “Chỉ tẩm bổ suông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-hoang-quy-tru/2563970/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.