Editor: Nguyetmai
Cậu thiếu niên không hay cười, giờ loáng cái đã kéo môi thành một đường cong, đôi mắt sáng trong, hàm răng trắng bóng, khuôn mặt tuấn tú, hệt như một làn gió trong lành vào một sớm mùa xuân.
Cô chủ có phần ngơ ngẩn, trong lòng thầm nghĩ: Nếu như cô trẻ lại mười mấy tuổi, nhất định sẽ theo đuổi chàng thiếu niên này.
Trước khi Hạ Kỳ rời đi, cô chủ tặng thêm cho Hạ Kỳ một hộp bánh quy vị dâu tây được đóng gói tỉ mỉ.
"Ngày hôm qua cô nghĩ ra một loại bánh mới, lần sau có thể dẫn cô bạn gái nhỏ của cháu đến ăn thử."
"Vâng ạ!"
Hạ Kỳ xách bánh kem rồi xoay người rời đi, cô chủ thì nhìn theo bóng dáng của Hạ Kỳ mà ngơ ngẩn đến sững sờ.
Bóng dáng của Hạ Kỳ rất giống chàng trai của cô thời niên thiếu, không biết liệu cô còn có thể chờ đợi được người đó không?
...
Khi Hạ Kỳ về đến nhà, Tiểu Miêu Miêu vẫn đang ngồi ở trên ghế sofa trong phòng khách xem ti vi, cái đầu nhỏ nhô ra cứ gật lên gật xuống như gõ mõ.
Trong lòng Tiểu Miêu Miêu chỉ có Hạ Kỳ và miếng bánh kem của cô bé, nên mới ở lại phòng khách, cố gắng chống lại cơn buồn ngủ để chờ cậu về.
Hạ Kỳ nhìn thấy Tiểu Miêu Miêu thì bỗng nhiên nhớ tới bức ảnh và đoạn clip ngắn mà hôm nay Ngọc Mạn Nhu gửi cho cậu, trong lòng chợt trở nên dịu dàng.
Cậu nhẹ nhàng đặt bánh kem lên trên bàn trà, dáng người cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-hau-tieu-thanh-mai/1962537/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.