Mấy người Ngọc Mạn Nhu vừa mới xuất phát, thì bên Hạ Kỳ cũng đã xin hiệu trưởng nghỉ phép xong xuôi và cùng Hạ Lê Hân lái xe rời đi.
Hạ Lê Hân sau khi nhận được cuộc điện thoại của Hạ Kỳ liền nhạy bén cảm thấy có điểm nào đó khác thường.
Điểm khác thường chính là tên gọi Khu sơn trang Tú Thủy nghe rất quen tai.
Sau đó, anh bảo trợ lý riêng đi điều tra, mới biết hóa ra Khu sơn trang Tú Thủy này chính xác là trạm cuối cùng trong chương trình thực tế của Ngọc Mạn Nhu.
Hạ Lê Hân vẫn luôn biết rằng con trai nhà mình là một đứa ngoài lạnh trong nóng, thằng bé thường không hay để lộ suy nghĩ chân thật trong lòng ở trước mặt người khác. Chỉ có điều, anh không ngờ là thằng nhóc này lại gài bẫy cả chính ba của mình.
Chuyến đi lần này là du lịch kiểu tự túc của hai ba con. Hạ Lê Hân nhìn về phía Hạ Kỳ đang ngồi ghế phụ. Đầu Hạ Kỳ hướng ra ngoài, nhìn cảnh vật lướt qua bên ngoài cửa sổ. Ánh nắng ngọt ngào chiếu rọi lên gương mặt tựa gốm trắng của cậu, tạo ra một vầng hào quang màu vàng kim, thoạt nhìn có vẻ không chân thật lắm.
Nhưng nếu như nhìn kỹ, có thể nhận thấy bàn tay nắm chặt thành quyền đặt trên đầu gối của Hạ Kỳ có chút hồi hộp.
Hạ Lê Hân một tay nắm vô lăng, tay khác nắm lấy tay Hạ Kỳ.
Hạ Kỳ cảm nhận được bàn tay mình bị một bàn tay to dày khác bao phủ, thì có phần kinh ngạc.
Bàn tay cậu rất to, nhưng rõ ràng là tay Hạ Lê Hân còn to hơn, dày hơn so với cậu, có lẽ đây chính là bàn tay của ba! To lớn mà ấm áp.
"Hiện tại cách Khu sơn trang Tú Thủy chỉ còn mấy kilomet, rất nhanh thôi con sẽ có thể nhìn thấy cô vợ nhỏ của mình rồi."
Thấy suy nghĩ riêng tư của mình bị Hạ Lê Hân vạch trần, khuôn mặt trắng ngần của Hạ Kỳ hơi đỏ ửng lên, nhưng cậu lại không muốn để ba phát hiện sự lúng túng của mình, nên quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.
...
Khu sơn trang Tú Thủy có non xanh nước biếc đúng như tên gọi của nó vậy, không khí tươi mát, đủ loại hoa thơm cỏ lạ. Nơi này còn có suối nước nóng, song phải đến mùa đông mới mở.
Khi Ngọc Mạn Nhu đến, bốn gia đình khác cũng đã tới rồi.
Bốn gia đình này đều là một bà mẹ quyến rũ dắt theo một bé con dễ thương, chỉ có Ngọc Mạn Nhu là hai tay dắt hai bé cưng.
Trong bốn bà mẹ, có người thì là ca sĩ, có người thì là diễn viên, người thì làm MC, người thì có chồng là người có tiếng tăm nhất định trong làng giải trí. Nhưng bốn gia đình này đều có một điểm chung, đó chính là có vẻ hết thời trong làng giải trí.
Bởi vì hết thời, cho nên muốn làm một màn lột xác xinh đẹp, dựa vào con cái của mình để đánh bóng tên tuổi.
Ngọc Mạn Nhu tuy rất khinh thường các ngôi sao đưa con mình ra để kiếm tiền, nhưng cô không chỉ là diễn viên, mà còn là một ảnh hậu có kỹ thuật diễn xuất tốt. Cho dù có phải đối mặt với người mà mình không thích, cô cũng có thể diễn ra dáng vẻ rất nhiệt tình.
Cô lập tức buông tay hai cô bé ra, ôm xã giao với từng người, thuận tiện dẫn hai cô bé đi làm quen với mấy anh chị.
Ngoại trừ Tiểu Hạ Lâm và Tiểu Miêu Miêu, thì còn có hai bé gái và hai bé trai, hai bé nhà Ngọc Mạn Nhu nhỏ tuổi nhất so với mấy đứa trẻ ở đây.
Tiểu Hạ Lâm tuy lạnh lùng, nhưng lại rất hiểu quan hệ xã giao, chẳng mấy chốc liền nhìn thấu tính cách của bốn đứa trẻ trước mặt.
Còn Tiểu Miêu Miêu thì dựa vào vẻ bề ngoài đáng yêu, ngốc nghếch, chỉ trong nháy mắt đã chiếm được cảm tình của mọi người.
Hai cô bé coi như đã chính thức hòa nhập vào hội mới.
Giới thiệu xong xuôi thì bắt đầu chia phòng.
Ekip thực hiện chương trình thuê một căn nhà ở Khu sơn trang Tú Thủy, năm gia đình rút thăm để chọn phòng.
Ngay tại lúc mấy người đại diện gia đình chuẩn bị bước lên phía trước để rút thăm, thì phía trước đột nhiên truyền đến một trận xôn xao.
Một hàng người đều không kìm nổi lòng mà đổ dồn mắt nhìn về phía ồn ào kia...
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]