Editor: Nguyetmai
"Cậu nói xem, tớ còn trẻ thế này mà đã được nhiều người theo đuổi như vậy rồi. Cứ đà này thì chẳng phải khi lớn tớ sẽ biến thành sát thủ đào hoa sao!"
Miêu Kỳ Phong tỏ vẻ bất đắc dĩ, cứ như việc mình đẹp trai là một chuyện đau khổ đến nhường nào vậy.
Nhìn diễn xuất quá đà của cậu ta, Hạ Kỳ thật sự rất muốn tránh xa, nhưng lại không muốn bị đám con gái trên sân tập đầu độc, nên đành phải tạm nhân nhượng, đứng đây để Miêu Kỳ Phong đầu độc. Có điều may mà không lâu sau đó, cuối cùng cũng có người đến dội cho Miêu Kỳ Phong gáo nước lạnh.
"Đàn em Phong Tử*, tự luyến không phải lỗi của em, nhưng tự luyến quá đà thì lại là rối loạn nhân cách đó."
(*Phong này có nghĩa là điên.)
Lúc xuống lầu, Trì Húc vừa khéo nhìn thấy cảnh Miêu Kỳ Phong đang tự biên tự diễn ở đằng kia, còn Hạ Kỳ thì đứng cách xa, tỏ vẻ "tôi không quen biết tên điên này". Nhìn thấy Trì Húc, Hạ Kỳ thở phào một hơi như trút được gánh nặng. Có lẽ người duy nhất ở đây có thể khiến Miêu Kỳ Phong ngậm miệng cũng chỉ có Trì Húc.
Miêu Kỳ Phong từ từ xoay đầu lại, bĩu môi không phục, nói: "Gì mà tự luyến quá đà? Em nói sự thật, biết chưa?"
"Ồ." Trì Húc thốt lên, rồi hỏi: "Vậy em có nhìn thấy những tấm banner và gậy huỳnh quang trong tay đám con gái kia không?"
Miêu Kỳ Phong: "…"
Đúng là cậu ta không để ý cái này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-hau-tieu-thanh-mai/1962466/chuong-202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.