Editor: Nguyetmai
"Đúng vậy."
Hạ Lâm vừa nói dứt lời, Miêu Kỳ Phong đã là người phản ứng lại đầu tiên.
Cậu trừng mắt nhìn Hạ Kỳ: "Tại cậu ngăn cản tớ đấy, nếu mà cậu không ngăn tớ thì… bây giờ có khi chúng ta đã đến trường rồi."
Miêu Kỳ Phong hừ một tiếng, mở cánh cửa phía sau ghế lái ra, trèo lên xe và đóng cửa lại, thực hiện một loạt động tác liên tiếp, trôi chảy như không.
Hạ Kỳ nhìn Miêu Kỳ Phong như vậy mà tối sầm mặt. Chắc chắn là cậu quen phải Miêu Kỳ Phong giả rồi, bằng không thì sao cậu ta có thể ngớ ngẩn như vậy được.
Vì Hạ Kỳ muốn để hai cô bé được thoải mái nhất nên đã bảo lái xe sử dụng một chiếc xe Van. Trong xe Van có ba hàng ghế ngồi.
Hai cô bé ngồi ở hàng giữa, Miêu Kỳ Phong rất biết điều ngồi ở hàng ghế cuối cùng.
Hạ Kỳ thì mở cửa xe ngồi trên ghế lái phụ.
"Lái xe đi!"
Hạ Kỳ thản nhiên nói.
Chiếc xe Van màu đen bình dị chạy bon bon trên đường.
Miêu Kỳ Phong là một người không thể ngồi yên được một lúc, suốt dọc đường đi trong xe toàn là tiếng nói chuyện líu ríu của cậu ta.
Hạ Kỳ đeo tai nghe vào, quay mặt ra ngoài cửa sổ. Hạ Lâm cũng đeo tai nghe, nghe bản ghi âm tiếng Anh.
Chỉ có Tiểu Miêu Miêu là dùng hai ngón tay nhỏ bé mũm mĩm của mình để bịt tai. Đến khi không chịu nổi nữa cô bé mới thốt lên: "Chú út, chú có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-hau-tieu-thanh-mai/1962446/chuong-212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.