Yêu nhưng không dám thừa nhận? Đó chính là sự hèn nhát! Biết là đã yêu, nhưng vẫn một mực đẩy người mình yêu rời xa khỏi cuộc sống. Đó chính là sự ngu ngốc! Tình yêu tại sao lại khó nói đến như vậy? Nó có thể khiến con người ta hằng đêm đều thao thức. Nó có thể khiến con người ta lưu luyến không thôi. Nó kích thích tâm hồn nhiệt huyết đang sôi trào ở nơi sâu thẳm trong đáy lòng.
Anh trước giờ đều một mực phủ nhận mình đã lỡ yêu cô, lúc nào cũng chỉ nhìn cô với ánh mắt chán ghét nhất mà mình có thể làm, nhưng sâu thẳm trong lòng anh lại có thể vì cô mà đau lòng vô hạn. Đây chính là mị lực của tình yêu sao? Tại sao anh muốn không nghĩ đến cô, trong đầu liền ngập tràn bóng dáng của cô? Cô giống như bóng ma, ám ảnh vào trong cuộc đời của anh, cho dù có đuổi như thế nào cũng kiên quyết không buông tha anh.
Anh chán ghét khi phải dùng quan hệ anh em để cùng cô nói chuyện. Anh chán ghét vì anh và cô bỗng nhiên trở thành "người nhà". Anh đã từng ao ước, cô mãi mãi đi xa khỏi tầm mắt của anh, nhưng trong lòng không nhịn được lại run lên đau đớn. Phải làm sao đây? Anh không thể buông tay cô! Không thể!