Vùng quan ngoại,chiến sự vẫn tiếp diễn,căng thẳng tới đỉnh điểm,tránh không khỏi lại một hồi gió tanh mưa máu.
Mấy ngày sau 3 vạn quân của 2 quốc gia cũng hành quân tới,bao vây lấy phía ngoài thành Tần Hoài nhưng lại không dám tấn công.
Khí trời dù mới qua chính ngọ một chút nhưng cái lạnh theo sự trống trải mà như tăng thêm.Nhất là khi 4 cánh quân bao vây lấy 4 cổng thành lại nhìn thấy khung cảnh nhà cửa bên trong.Bên trong không một bóng người,trên tường thành cũng chẳng một tên lính trông coi,như thể đã bỏ hoang phế từ lâu.
Này mạc danh kỳ diệu,cứ ta nhìn ngươi rồi ngươi nhìn ta sau đó lại quay trở lại nhìn cổng thành được mở toang hoang.Không biết phải xử trí thế nào,4 chủ tướng lần lượt đưa lính trinh sát tới hỏi ý kiến nhau nhưng rốt cuộc cũng chẳng biết nên hành động ra sao đành sốt ruột chờ đợi.
Chờ chờ đợi đợi,một đường nghi kỵ tới tận lúc mặt trời bắt đầu ngáp dài đi ngủ.
Thái tử của Tây Hoàng,Tư mã phi long cực kỳ thiếu nhẫn lại,nếu không phải cái tên quân sư hắc ám kia trước khi biến đi đâu mất dặn dò là phải đợi y trở về mới được manh động.Hắn đã mặc kệ có cạm bẫy hay không,muốn nhanh chóng lập tức được giết địch lập công.
Muốn biết có cạm bẫy hay không chẳng phải chính là lao vào thử nghiệm sao?cứ đứng ở ngoài mà dòm vô,mất công đoán già đoán non,không bằng cứ chiến một phen sống mái.Không phải hiện giờ quân của Tần hoài còn chưa tới 1 vạn sao?bọn họ những 3 vạn lại bất tài không địch lại?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-hai-nguyen-duong/1401902/quyen-1-chuong-30-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.