Vô danh đưa nàng vào tận phòng,rồi thắp nến sáp lên và nói.
-ngươi thay đồ đi,lát ta sẽ quay lại.
Hải đường ngoan ngoãn gật gật,đối phương đi rồi còn đóng cửa lại giúp nàng,nhưng nàng còn ngồi thất thần ra một lúc lâu,còn đang treo hồn trên cung trăng,bận hồi tưởng lại buổi tối đầy xấu hổ nhưng không kém phần lãng mạn.
Nàng cười khúc khích cho đến khi tự giật mình hốt hoảng,vỗ vỗ cái mặt của mình như thể đang cảnh tỉnh bản thân.
-bình tĩnh,bình tĩnh Hải Đường,có vậy mà ngươi đã vui như nở hoa rồi sao?không có chí khí.
Rồi nàng ỉu xìu nói tiếp.
-nên nhớ,người ta có ái nhân rồi,trong mơ còn gọi tên da diết thế hẳn tình cảm sâu đậm lắm,mình như vậy mà lại động tâm sao?định làm kẻ thứ 3 phá hoại hạnh phúc của người khác sao?
Hải dường lắc lắc đầu rồi mới đứng dậy thay y phục ướt nhèm,lại là một bộ thanh y nữa.Quần áo thời xưa hơi rắc rối một tẹo,có lẽ sau này khi phải mặc thường xuyên sẽ không mất nhiều thời gian nữa,cũng còn may tóc nàng ngắn,vẫn không cần thiết phải bối tóc vấn tóc,đến khi ấy thì còn tốn thời gian nữa.
Hay là quyết định sẽ không nuôi tóc dài,vẫn để ngắn như cũ,sẽ không bị mọi người nhìn vào rồi cho là kỳ cục chứ?
Có tiếng gõ cửa phòng đồng thời cửa mở luôn,lúc nàng quay ra thì thấy đối phương đẩy cửa bước vào,người ta đã thay y phục màu đỏ rách nát cũ và trên tay cầm một hộp nhỏ.Thấy nàng đang chỉnh trang lại y phục,đối phương lật đật quay mặt đi hướng khác,khẽ ho khan một cái rồi ngập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-hai-nguyen-duong/1401881/quyen-1-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.