Khi Mạnh Hàn đang tán gẫu vui vẻ với Joey, bên cạnh chợt có mộtgiọng nói chen vào. Joey đã sớm hữu ý vô ý chạm vào chuôi kiếm. Nàng tỏra nghi ngờ nhìn chăm chú vào người vừa nói chuyện.
Người này đang bưng một cốc bia cỡ lớn đứng ở bên cạnh Mạnh Hàn. Hắn cũng chính là gia hỏa ngồi một người uống rượu.
Mạnh Hàn dường như không nhìn thấy biểu hiện của Joey, gật đầu cười nói:
- Ngồi đi! Ngồi đi! Ra ngoài tất cả đều là bằng hữu. Ngồi xuống tâm sự cũng tốt!
Nói xong, hắn dùng một tay khác thò xuống dưới bàn chạm vào bàn tay đangnắm chuôi kiếm của Joey. Hắn dùng tay khẽ ra hiệu cho nàng không cầnphải khẩn trương.
Dường như Joey cũng cảm thấy gia hoả này khôngcó gì nguy hiểm gì. Nàng chậm rãi buông lỏng bàn tay đang nắm chuôi kiếm ra. Ngay sau đó bàn tay nàng đã bị bàn tay ra hiệu của Mạnh Hàn nắmlấy.
Hai người dường như cũng không ngờ được sẽ có biến hóa nhưthế. Mạnh Hàn thoáng chững lại một chút, sau đó lập tức buông lỏng tayra.
Joey lại mặt đỏ tới mang tai chậm rãi rút tay trở về, giả vờcầm chén rượu lên. Nhìn động tác của nàng dường như vô cùng tự nhiên.Nhưng trên khuôn mặt nàng lại thoáng đỏ ửng đã bán đứng tâm tình củanàng. Người bên ngoài chỉ xem Joey là một nam tử lính đánh thuê, nhưngkhông ngờ được dứoi vẻ mặt phong trần mệt mỏi kia lại một nữ kỵ sĩ mỹlệ.
- Tiến vào sa mạc thử vận may sao?
Người đến cũngkhông hề tỏ ra luống cuống, dường như khá quen với tình cảnh như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-vo-song/1430615/chuong-354.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.