Trăng non treo cao, bóng cây sum suê, lụa mỏng phất phơ, ánh đèn lập loè.
"Đây rốt cuộc là thứ gì?" Lăng Vô Song trở lại phòng, xoay người lên ngồi khoanh chân trên giường, sờ sờ hắc thạch trong tay, cẩn thận quan sát nó cỡ nào cũng không tìm được có gì điểm gì đáng giá.
"Ta nhớ rõ lúc đó trên viên hắc thạch này xuất hiện tua vòi, trông giống như là kinh mạch thực vật." Lăng Vô Song gõ gõ ngón tay, đặt hòn đá ở trên giường tiếp tục đánh giá nó, lầm bầm lầu bầu lẩm bẩm nói: "Tuy rằng mấy cái rễ đó yếu ớt mảnh mai nhưng ta chắc chắn có nhìn thấy, tuyệt đối không phải là ảo giác, sao bây giờ lại không thấy nữa rồi?"
Hòn đá nhỏ đen nhánh dưới ánh đèn sáng trở nên bóng lưỡng như viên đá quý, căn bản soi không ra được chút dấu vết nứt vỡ nào.
"Pi" Tiểu Cửu da lông đỏ rực như sa tanh tinh mỹ, nó đang ôm một lọ đan dược, thân thể nho nhỏ béo ú lăn lộn khắp giường, ăn xong rồi lại vứt bình sứ đi. Nó tung ta tung tăng chạy đến bên cạnh Lăng Vô Song, thò đầu lại gần, móng vuốt nhỏ vồ tới, trong thời gian chớp mắt thế nhưng lại há miệng một ngụm nuốt chửng hòn đá nhỏ!
"Tiểu Cửu! Cái này không ăn được." Lăng Vô Song vội hét một tiếng, cản không kịp.
"Cốp -- "
Một tiếng vang giòn phát ra, Tiểu Cửu nước mắt lưng tròng phun viên đá nhỏ ra, đau đến kêu pi pi.
"Đồ tham ăn này..." Lăng Vô Song mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-vo-song-vuong-phi-qua-kieu-ngao/2122240/quyen-1-chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.