Người mà hắn nói dĩ nhiên là “Loạn Thế Giao Long” Cao Tiểu Thượng.
- Hắn à?
Ánh mắt Đường Phi Ngư xuyên qua mái tóc dài lộn xộn, lạnh lùng âm độc trừng mắt nhìn đối phương:
- Nghe nói huynh đệ bằng hữu của Phương cự hiệp không ai không phải là rường cột võ lâm, tinh anh nước nhà. Ngươi và hắn, hai người thật có thể xem là hai cục phân chuột trong hũ gạo trắng của Kim Tự Chiêu Bài.
- Phân chuột?
Cao Tiểu Thượng nghe vậy, không giận mà lại cười:
- Nếu ta và tiểu hầu gia là hai cục phân chuột, vậy dĩ nhiên là hai cục rất lớn.
- Chẳng những rất lớn.
Đường tam thiếu gia cắn một miếng còn chưa nhả ra:
- Còn rất hôi.
- Hai cục phân chuột mới ra lò chúng ta, dương nhiên là vừa lớn, vừa hôi, vừa nổi bật.
Cặp mắt dưới đôi mày rậm của Cao Tiểu Thượng híp lại thành một đường, lần đầu tiên lộ ra một chút đắc ý:
- Nhưng cho đến giờ, mọi người đều nghĩ rằng Hắc Quang Thượng Nhân bị Thái Kinh sai khiến, cùng với cao thủ của Kim Phong Tế Vũ lâu ám sát Phương cự hiệp. Cái chết của y chẳng liên quan gì đến ta.
Đường Phi Ngư cười lạnh nói:
- Đây là ngươi dùng tay máu che mắt thiên hạ.
Khóe miệng Cao Tiểu Thượng hơi nhếch lên, đưa mắt liếc nhìn Phương Ứng Khán:
- Đây là hẹn ngầm giữa ta và tiểu công tử. Nếu thật sự truy tìm ngọn nguồn, điều tra được cái chết của cự hiệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-vo-dich-luan-anh-hung/3223860/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.