Đoạn Trường Kiệt toát mồ hôi hột, khổ sợ chặn lại bàn tay đang tự cởi y phục của y. Mắt lại không thành thật mà sượt qua xương quai xanh trắng nõn, dường như có một chút thâm tình trầm luyến. Triệu Dương khó chịu bực dộc, nhắm vào hai má hắn mà dóc sức nhéo nắn.
"Ta nóng, ta khó chịu, ngươi mau quạt cho ta." Tông giọng y vì men rượu mà trở nên the thé, còn nghe ra một chút ngọt ngào, một chút răn đe. Khẩu khí như đang ra lệnh.
Đoạn Trường Kiệt lực bất tòng tâm, nhất thân đi tìm chiếc quạt tay, sau đó đỡ người nằm xuống giường, bản thân vẫy quạt tạo ra làn gió thanh mát, xoa dịu cái nóng ngày hè. Triệu Dương nhắm mắt hưởng thụ, vẻ mặt đầy hài lòng khoái chí.
Lâu sau, Triệu Dương mở mắt, uất ức nhìn hắn. Đoạn Trường Kiệt trước ánh mắt này áp lực không thôi, sớm đã chuẩn bị tâm lý sẵn sàng để người hành hạ.
"Kiệt Kiệt, ta muốn xem múa."
Đoạn Trường Kiệt đỡ trán, dùng ngón trỏ đẩy đẩy đầu y ra : "Ban nãy vừa xem rồi, không thể xem nữa."
Triệu Dương bị cự tuyệt liền uất ức ứa nước mắt, hốc mắt bị hun cho đỏ hoe, vừa vặn như mèo nhỏ cọ vào tim hắn. Thật sự chịu không nối mà!
Y vừa ủy khuất một chút, hắn đã không đành lòng. Vì thế khẽ thấp giọng, tựa như dỗ người, lại giải thích cho y hiếu : "Những cô nương ban nãy sớm đã yên giấc rồi, quấy rầy người ta thật không tốt lắm. Ngoan, nghe lời ta."
Triệu Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-va-my-nhan-tram-deu-muon-/3651625/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.