Cả đám một đêm không ngủ, đến sáng lại phải dậy sớm để thám thính tình hình.
Đoạn Trường Kiệt sáng sớm đã tự hóa trang cho bản thân, biến thành một ông chú trung niên phong độ, hơi nhiễm phong trần, dáng vẻ cứng cáp đứng tuổi. Còn Triệu Dương thì hóa trang thành một thư sinh nho nhã, trẻ trung, da dẻ trắng trẻo, ngũ quan bình thường.
Lý Tử Đàm nhìn cả hai người họ, ngây ngô nói một câu rất giật gân : "Chu choa, nhìn hai người giống cha con vậy đó."
Đoạn Trường Kiệt : "..."
"Phụt, hahahaha." Triệu Dương bật cười khoái chí, liếc mắt nhìn gương mặt đen kịt của hắn. Khỏi hỏi cũng biết ai là 'cha', ai là 'con'.
Lý Tử Đàm khó hiểu chớp mắt, bỗng nhiên bị Chu Diệp Phong kéo cổ lôi đi, cậu la ó, lại nhìn thấy Thái y Tuệ Thiên Hương mím môi nén cười. Sao cậu chẳng hiểu gì hết vậy nè?
Rất nhanh sau đó, hắn và y đồng loạt lên ngựa, lang thang khắp nơi dò hỏi về chân núi Cữu Đĩnh. Đi hết nửa ngày, cả hai cũng tìm hiểu được không ít thông tin.
Chân núi Cữu Đĩnh nằm ở thôn Đài, cách đây không xa, là một nơi hẻo lánh, tối tăm. Nơi gắn liền với rất nhiều truyền thuyết tâm linh kì dị, thiên hạ đồn đại dưới chân núi còn có rất nhiều xác người.
Nhưng cả hắn và y đều biết, những tin đồn như thế đều sai sự thật. Mục đích của người phát tán tin đồn ấy chắc chắn đang muốn che giấu một sự thật nào đó, không muốn bất kì một ai biết.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-va-my-nhan-tram-deu-muon-/3646942/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.