Ninh Gia Tề đến cao nguyên Hoàng Thổ năm đó mới vừa tốt nghiệp trung học, trong số các thanh niên cùng đi có cả những phần tử cuồng tín, muốn làm "người ở lại", quyết tâm tìm một cô gái sống qua ngày ở đây.
"Con gái ở Mễ Tư, trai tráng ở Tuy Đức, đá phiến ở Thanh Giang, lũy đất nung ở Ngõa Cốc, mình ra ngoài xem có phải con gái ở đây xinh đẹp không."
"Không đi," Ninh Gia Tề ngồi trên giường bếp đọc sách, anh độc miệng, "Núi non khốn khó, làm gì có mỹ nhân gì." Học trò ngạo mạn.
"Tôi quyết tâm ở lại đây, cậu xem lão bí thư đội nói gì trong cuộc họp, họ nghèo lắm, lấy đâu ra lương thực nộp cho chúng ta chứ? Tôi quyết định tìm nhà giàu, làm rể nhà cũng được, ít ra có cơm ăn."
Ninh Gia Tề không đồng ý cũng chẳng phản đối, tiếp tục đọc sách.
"Mày không được đâu, da bọc xương không mấy lạng thịt, mặt đàn ông xinh đẹp, ở thành phố còn được, ở đây, người ta nhìn mày một cái là biết không cày nổi một mẫu đất..."
Ninh Gia Tề rất phiền chuyển hướng tiếp tục đọc sách.
Lúc đó ai cũng không biết bao giờ mới được về thành phố, thanh niên rơi vào trạng thái mơ hồ, họ không tìm được lối thoát, Ninh Gia Tề hết lòng say mê đọc sách, vì trong sách tự có lâu đài vàng, trong sách tự có nhan sắc tuyệt trần.
"Lâu đài vàng, nhan sắc tuyệt trần ở đâu?"
"Trong tương lai."
Thiếu lương thực, mọi người đói không nhúc nhích nổi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-thai-binh/3403178/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.