Lần này không phải chuyện nhỏ, tôi đang thách thức trực tiếp quyền lực của anh ấy. Tôi nghiên cứu chiến lược ba bước trong phòng làm việc, đầu tiên phải lôi kéo người về phe mình. Tôi gọi hai người còn lại trong nhà tới họp.
Vú em lạnh lùng nói: "Tôi biết mà, mèo nằm cùng một ổ chăn làm sao mà khác nhau được, cô cũng bắt đầu học cách họp hành rồi đấy."
Tôi gõ bàn cảnh cáo cô ấy: "Đây là đấu tranh chính trị!"
Cô ấy lộn mắt không để ý tới tôi.
Tôi bày tỏ rõ ràng, tôi muốn chống đối! Tôi muốn đòi lại quyền lực của mình! Tôi muốn đánh bại bạo chúa này!
"Chúng ta bị ông ấy đàn áp đã lâu rồi! Ngày nào cũng phải đoán ý ông ấy!" Tôi xúc động nói, "Hay các cô không muốn có thể tự do thở ở nhà này?"
Vú em phát biểu đầu tiên: "Tiểu Ngải à, tôi làm công ăn lương đấy, cô biết chứ?"
Tôi vỗ ngực nói: "Về sau tôi trả lương cho chị!"
"Một tháng cô kiếm được bao nhiêu?"
"Sáu ngàn."
"Tôi làm một tháng hai mươi ngàn."
Tôi vượt quá giới hạn rồi.
Tiếp theo tôi nói với Khâm Văn, nhưng đứa nhỏ này rất ngưỡng mộ ba nó.
"Con nghĩ, đầu tiên này, ba không chỉ về tuổi tác mà cả kinh nghiệm, đều là tấm gương cho con," nó nói già dặn quá, "Tục ngữ có câu hay, không nghe lời người già phải trả giá, thứ hai nữa, thầy cô dạy chúng con phải tôn trọng người già..."
"Con nín đi, cút hết đi!"
Tôi thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-thai-binh/3403176/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.