Lưu Kỳ Tân là một trung thần, sau khi mất, Hoàng đế đã truy phong cho ông chức Trung Nghĩa hầu, ban thưởng hoàng kim vạn lượng, gấm vóc ngàn cây, bạch ngọc mã não... nhiều không kể hết. Phong Lưu Tịnh Thi là Thái Mẫn Quận chúa, ban Thường Xuân châu nằm kế bên thành Thiết Nam làm đất phong của Lưu gia.
...
Hôm nay không khí tại Lưu phủ vạn phần nặng trĩu, mây xám ở trên không che kín cả một góc trời. Lúc này giữa sân viện trống trải có một thiếu nữ đang thẩn thờ đứng nhìn cảnh vật trong vô định. Dường như sắc trời ảm đạm đã làm cho mắt nàng mờ đi, con ngươi như hòa trong muôn vàn cô tịch. Chợt có một cơn gió lạnh thổi qua khiến thân thể Lưu Tịnh Thi run lên nhè nhẹ. Lúc ấy nàng mới khẽ chớp mắt, dưới chân muốn cất bước rời khỏi nơi đây. Nhưng ngờ đâu bao tư niệm lại mạnh mẽ sống dậy vây lấy gót chân mềm của nàng, gợi lên bao nỗi ai hoài mà nàng luôn giấu kín.
Nàng nhớ cha nàng từng kể rằng, hôm đó là một ngày mùa đông lạnh lẽo, khung cảnh chìm trong giá rét thê lương, mẹ nàng... vì khó sinh mà qua đời. Khi ấy nàng còn quá nhỏ để hiểu chuyện, ngồi nghe cha kể lại như vậy, nàng cũng chỉ biết lẳng lặng nhìn ông. Nhưng thấy đáy mắt ông cô đọng, giọng ông mỗi lúc một nghẹn ngào thương xót. Nàng chỉ biết học theo người lớn tiến đến vuốt lưng ông rồi ôm ông vào lòng. Trùng hợp thay hôm nay cũng là một ngày mùa đông rét buốt. Nàng cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-ky-nu/2819471/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.