Sau khi dọn đến Thường Xuân châu tâm tình của nàng cũng cảm thấy khá hơn, hằng ngày chỉ có dạo hồ ngắm hoa vô cùng nhàn nhã. Lập đông vừa đến, tiết trời se sẽ, trên cao liền xuất hiện mấy bông tuyết bắt đầu rơi lả tả. Tuyết phiêu phiêu trong không khí như thể đang nhẹ nhàng dỗ muôn loài chìm vào giấc ngủ. Chỉ là, vết thương lòng của nàng thì vẫn còn hoài thức, hốc mắt cũng chẳng chịu nguội đi mấy phần.
Tại lương đình, Lưu Tịnh Thi trong trang phục tố váy(1) đang an tĩnh ngồi thưởng cảnh. Mái tóc huyền mềm mại xõa dài ngang lưng, trên đầu điểm nhẹ một cây trâm cài đính lục bảo, giữa nền tuyết trắng xóa nàng trông tú lệ không ai sánh bằng. Giai nhân như mộng, mày liễu tựa khói, vẻ đẹp của nàng như tô điểm thêm cho nét ảm đạm và u hoài của mùa đông này. Khiến cho ánh mắt si luyến ở đằng xa vẫn hoài ngây ngẩn dõi theo nàng từng chút. Được chốc lát Tư Đình mới hít sâu một hơi, nhẹ nhàng đặt tay lên ngực mình sau đó vui vẻ đi đến cạnh nàng cười nói:
- Thi Nhi, nhìn xem ta mang gì đến cho muội!
Nghe tiếng gọi, Lưu Tịnh Thi liền xoay người nhìn lại. Hôm nay hắn khoác trên mình một chiếc áo lông chồn màu đỏ. Diện quan như ngọc nay còn tăng thêm vài phần anh tuấn khí khái, làm nàng không khỏi cảm thán đôi lời. Thấy trên tay hắn cầm mấy con cá to, nàng nhẹ mỉm cười quay qua phân phó Tiểu Cúc:
- Mang xuống nhà bếp chuẩn bị đi!
Như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-ky-nu/2819469/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.