Thấy Hoàng đế như vậy, cả phòng bỗng chốc tạm dừng tranh luận, im bặt. Qua một lúc sau, Lễ bộ Thượng thư mới rón rén bước lên trước. Ông cẩn trọng lên tiếng:
- Bẩm Hoàng thượng, thần cho rằng cách tốt nhất mà ta nên làm bây giờ... đó chính là kết thân với Đông quốc.
Nói đoạn ông dừng lại, âm thầm ngước nhìn Quý Thiên Quân sau đó ngập ngừng tiếp tục:
- Chúng ta có thể... để cho Công chúa đi hòa thân! Tuy việc này sẽ khiến Công chúa phải chịu ủy khuất một chút. Nhưng vì duy trì mối quan hệ với Đông quốc thì thần thấy đây mới chính là cách tốt nhất!
Lễ bộ Thượng thư vừa nói xong, ông ta đã vội vàng cúi đầu xuống thật thấp. Vị đại nhân này nghĩ rằng chỉ cần làm như vậy thì ông mới có thể tránh đi ánh mắt sắc lẹm đang nhìn ông chằm chặp từ phía trên. Các vị quan nhân còn lại sau khi nghe được lời ấy cũng chợt thấy lồng ngực mình bỗng hẫng đi một nhịp.
Từ xưa đến nay, việc Công chúa đi hòa thân để giữ hòa bình vùng biên ải của đất nước là một chuyện vô cùng quen thuộc. Đây thậm chí còn được coi là một phương thức nhằm để duy trì mối quan hệ ngoại giao giữa các nước với nhau. Tuy rằng kết cục của những vị Công chúa hòa thân này luôn phải chịu nhiều bi thảm. Nhưng đứng trước sự tồn vong và thịnh suy của quốc gia, mấy ai là chẳng nuốt tuổi nhục, uất ức vào lòng để hoàn thành sứ mệnh? Xưa kia cổ nhân vì thương cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-ky-nu/2819411/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.