Xuất Trần bỏ mũ xuống, cởi áo choàng ra, cô ngồi xuống trước một cái bàn gỗ tử đàn ấn tượng, cười nói:
-Một quán rượu lại có thể dùng bàn gỗ tử đàn, thật không biết chủ nhân của quán rượu này là ai, lại xa xỉ như thế này.
Dương Nguyên Khánh cười mỉm:
-Nếu chủ nhân của quán rượu này là ta thì sao?
Xuất Trần ngạc nhiên, cô liền mỉm cười:
-Chàng lại hay nói đùa, tổng quản U Châu đường đường không làm, lại có thể mở quán rượu, cái này không phải là phong cách làm việc của chàng mà.
-Nàng vẫn là người hiểu ta nhất.
Xuất Trần cười vui vẻ đắc ý:
-Tất nhiên, điểm này ngay cả Mẫn Thu đều thừa nhận không bằng thiếp.
Dương Nguyên Khánh cười cười, nói với một người tỳ nữ:
-Rượu và thức ăn ta đã gọi rồi, mau mang lên nhé!
Dương Nguyên Khánh đi tới phía trước cửa sổ, từ đây có thể nhìn rõ khu thương nghiệp của toàn bộ chợ Phong Đô. Cách đó không xa là chợ Mễ, trên đường lớn chợ Mễ người đông nghìn nghịt, đầu người dày đặc, trên một đoạn đường ngắn ngủi chặt ních mấy nghìn người, tiếng la hét ầm ĩ, liên tiếp những tiếng gào thét, tất cả mọi người đều đang tranh giành chen lấn mua lương thực.
Dương Nguyên Khánh lắc lắc đầu, sự xuất hiện của cảnh tượng này có lẽ nên nói là nằm trong dự đoán của hắn.
Lúc này có tiếng gõ cửa, một vệ binh nói:
-Đại tướng quân, họ tới rồi.
-Cho họ vào!
Một lát sau, hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-kieu-hung/2280345/chuong-428.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.