Nhưng vừa nghĩ đến chuyện cứu Nhạc tướng quân, Tiêu Thu Thủy lại không thể nghỉ ngơi được, lập tức muốn lên đường.
Chợt nghe một giọng nói hơi mệt mỏi thong thả cất lên:
- Đệ không cần vội, bây giờ chạy tới vẫn còn kịp.
Tiêu Thu Thủy giật mình, chỉ thấy trên đất tuyết trắng xoá có một người áo trắng đang ngồi thẳng, thần thái nhàn nhã, mắt mang chí lớn, mày như núi xa… không phải Lý Trầm Chu thì là ai!
Lý Trầm Chu cười nhạt, trong nụ cười có vẻ mỏi mệt không kể xiết, lại nói:
- Đội xe tù vừa đi qua không lâu, đại khái còn chưa hành hình.
Tiêu Thu Thủy khàn giọng nói:
- Lý bang chủ…
Lý Trầm Chu nói:
- Gọi ta là Lý Trầm Chu.
Tiêu Thu Thủy không gọi nữa, cũng không nói nữa.
Tuyết hiu hiu thổi tới, lúc có lúc không, trên người cả hai đều dính đầy hoa tuyết.
Một lúc lâu sau Tiêu Thu Thủy mới nói:
- Ta phải đi cứu Nhạc nguyên soái.
Lý Trầm Chu gật đầu nói:
- Ta biết.
Tiêu Thu Thủy hỏi:
- Huynh có muốn đi cùng không?
Lý Trầm Chu lắc đầu, nụ cười rất mệt mỏi:
- Ta không đi, đệ cũng không cần đi. Sau khi Nhạc Phi chết, đệ tới làm tổng quản trong bang ta, trong ba tháng diệt Tống, trong ba năm lui Kim, đệ thấy có được không?
Máu nóng dâng trào trong cổ họng Tiêu Thu Thủy, khàn giọng nói:
- Bang chủ, nếu Quyền Lực bang thật sự có lòng trừ bạo, Tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-huu-tuyet-than-chau-ky-hiep/2693584/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.