Hắn đương nhiên không phải Thiết Thủ.
Hắn là Dư Mặc Nhiên.
Lúc “Tứ Đại Kỳ Chủ” Hoàng Hôn, Lợi Minh, Ngô Dạ, Chung Ngọ gây rối kiếm chuyện với Ngư cô nương, hắn chính là hán tử trung niên đã lên tiếng đứng ra bày tỏ sự quan tâm. Cách ăn mặc và cử chỉ của hắn đều rất lịch sự. Hắn vốn là một người giang hồ, sau đó trở thành người phụ trách văn thư. Cuối cùng bởi vì nhìn không quen hình pháp của triều đình quá khốc liệt, tạo nên án oan còn nhiều hơn xử án giúp mọi người, cho nên từ quan không làm nữa, trở về làm người võ lâm của hắn.
Hắn vốn là tinh anh của Phi Phủ đội Dư gia, kẻ thù của hắn là đệ tử Tứ Phân Bán đàn Trần gia và Thiên An môn Trần thị gia tộc, luôn giao chiến rất thảm liệt.
Người khác luyện búa bay, còn hắn luyện tiếp búa, tiếp ám khí, tiếp binh khí.
Đương nhiên búa bay tẩm độc cũng không dễ tiếp. Binh khí của Trần gia có không ít xuất xứ từ Hạ Tam Lạm Hà gia, Hắc Diện Thái gia, khó tránh khỏi tẩm độc.
Hắn liền chế tạo một đôi găng tay bách độc bất xâm, đao kiếm bất nhập, thấy kẻ thù là giết, có ơn báo ơn, có thù báo thù. Người giang hồ gọi đôi găng tay không sợ độc vật, hơn nữa có tẩm kịch độc này là “Sưu Cừu Thủ”.
Lúc bắt đầu hắn vẫn bình tĩnh, không biến sắc, đứng trong đám người, không cầu có biểu hiện đặc biệt, chỉ cầu bảo toàn tính mạng. Hiện nay, một khi cho rằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-huu-dich-luan-anh-hung/2006930/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.