Tiếng nước róc rách trong rừng thông, xung quanh vô số cự thạch nhô ra khỏi mặt nước. 
Trong phạm vi mấy dặm xung quanh khu vực, đường phía trước không thông, dường như vô số cự thạch vây quanh nơi này. 
Mọi người Mặc Môn ở trong rừng thông phát hiện nơi đây có mấy tầng trận pháp phòng ngự, trận pháp huyền bí làm người ta trố mắt đứng nhìn. 
Diệp Tranh bất ngờ phát hiện mình lại có thể hiểu được một chút trận pháp này, có điểm giống với trận pháp của Vô Song thành. Hắn lập tức mang theo mọi người Mặc Môn trốn vào bên trong một tầng, lại không ngờ đến kẻ địch bắt đầu không ngừng hủy trận pháp. 
Lúc này mọi người đang vô cùng lo lắng. 
“Ca, đối phương người đông thế mạnh, chúng ta làm gì bây giờ?” 
Diệp Song Song vừa mới đối đầu với người Hạ gia trong chốc lát mà đã hao tổn linh lực rất lớn, mồ hôi lạnh sau lưng chảy ròng ròng, sắc mặt trắng bệch, tự mình cảm thấy lực bất tòng tâm. 
“Đừng sợ, chúng ta cứ trốn ở chỗ này, đối phương muốn phá hư trận pháp cần thời gian rất lâu. Ta mới phái người Thanh Vân Tông đi tìm cứu binh, hiện tại cũng đã nửa canh giờ, đám người kia tưởng chúng ta là rễ hành sao? Muội không cần lo lắng.” Ánh mắt Diệp Tranh lạnh nhạt, cố ra vẻ bình tĩnh an ủi muội muội. 
“Ca, đừng khinh thường bọn họ, vừa rồi chúng ta còn có thể ứng phó với một hai người, lúc này kẻ địch đông đảo như một đội quân, đây căn bản 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-de-nhat-yeu-nghiet/2408300/chuong-112-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.