Hoa Tích Dung phun một ra một ngụm trà, ánh mắt trầm xuống, “Ai nói ta không được.”
Tô Mặc lập tức dùng ánh mắt khinh thường nhìn hắn, sắc mặt thản nhiên không nói gì.
Sư Anh chuyển mắt qua, khóe môi cong cong, nhìn Hoa Tích Dung nói: “Thì ra là thế, xem ra nguyên nhân ngươi vẫn không chịu thành thân là đây, quảnhiên nhìn người không thể nhìn vẻ ngoài, ngươi đúng là rất khiến ngườikhác cảm thấy đồng tình.”
Hoa Tích Dung liếc mắt lườm đối phươngmột cái, nhếch môi cười, phản bác: “Nhưng mà Anh tiên sinh cũng chưathành thân, hơn nữa bên cạnh còn không có lấy một thị thiếp, xem ra chỗđó của các hạ cũng không được rồi, đúng không?”
Sư Anh nhấp trà, giọng nhạt như gió: “Kỳ thực, nam nhân có được hay không có thể nhìn ra từ phong độ.”
Hoa Tích Dung khẽ nhíu mày.
Tô Mặc không hề đỏ mặt ngồi cạnh đó, môi như cười như không, hứng thú lắng nghe.
Hoa Tích Dung liếc xéo hắn, nói: “Làm sao nhìn ra được?”
Nhưng Sư Anh lại không đáp, khi ánh mắt tò mò của Hoa Tích Dung phóng tới thì Sư Anh lại chậm rãi ngước mắt nhìn Tô Mặc, mỉm cười, thản nhiên nói:“Yêu Cơ cô nương, ta đã mang một con cá về, là ta tự tay chuẩn bị, cóthể làm món khai vị.”
Nói rồi hắn cầm lấy hộp đựng thức ăn, mởnắp ra, mùi thơm xộc vào mũi. Đương nhiên món ăn Sư Anh tự tay làm không thể tệ được, hắn vươn tay dùng chủy thủy cắt cá đã hấp chín thành lát,bỏ một ít gia vị vào, màu sắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-de-nhat-yeu-nghiet/2408244/chuong-99-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.