“Khanh khanh, saonàng không hôn nữa? Ta là phu quân của nàng mà, những chuyện đó ta đềubiết, đều nhớ được hết, một lát chúng ta tìm chỗ không người hôn tiếp.”Ngu Nhiễm cười tủm tỉm nói, vươn tay sờ sờ mặt Tô Mặc, sau đó bị VănNhân Dịch đánh vào sau đầu. 
Ngu Nhiễm nhất thời cảm thấy mắt nổđom đóm, đầu váng mắt hoa. Hắn đưa tay sờ cái gáy, nheo mắt lại, cảngười toát vẻ mông lung lười nhác. 
Hắn đắc ý nhìn về phía Văn Nhân Dịch, khinh thường nói: “Ngươi đang đố kị.” 
Văn Nhân Dịch lạnh mắt nhìn hắn chằm chằm, “Ngu Nhiễm, Mặc Nhi là thê tửcủa ta, ngươi lại dám không quy không củ với nàng, động tay động chân,đừng nói đánh ngươi, dù ta có giết ngươi luôn cũng được.” 
Dứt lời, hắn rút cây kiếm bên hông ra, mũi kiếm lóe hàn quang nhắm ngay cổ họng Ngu Nhiễm. 
Luật pháp Đại Tề, vi phu có thể trảm gian phu cũng vẫn vô tội. 
Khuôn mặt Viện phu nhân lập tức suy sụp, bà bước lên ngăn cản: “Văn Nhân, sao con có thể bắt nạt biểu đệ chứ? Có chuyện gì từ từ nói.” 
Văn Nhân Dịch không đáp một lời, chỉ lạnh lùng nhìn chằm chằm Ngu Nhiễm. 
Hai người mắt đối mắt, ánh nhìn sắc bén. 
“Ngươi uy hiếp ta?” Giọng nói Ngu Nhiễm có phần đắc ý, vươn tay nhẹ nhàng đẩy mũi kiếm của hắn ra. 
Ngu Nhiễm nhíu mày, hơi khinh thường nói: “Ngươi đột nhiên xông tới đòiđánh đánh giết giết, ta thật không rõ sao khanh khanh lại thích loại nam nhân như ngươi.” 
Văn Nhân Dịch không để ý tới 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-de-nhat-yeu-nghiet/2408237/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.