Bóng đêm mênh mông như đang khoác một lớp áo sương lên cho cây cối.
Ánh trăng soi tỏ vào toàn ngự hoa viên.
Tô Mặc chậm rãi đi ra từ trong bụi cây, ngự hoa viên vẫn rất náo nhiệt,đám cấm quân chung quanh đang cầm đuốc đi tuần tra tìm người khắp nơi.
Người bọn họ tìm đúng là Tô Mặc, muốn gán tội thì sợ gì không có lý do? Chỉcần tội danh xông loạn ngự hoa viên là đã có thể đuổi nàng ra rồi.
“Tiểu An Tử, vừa rồi phụ nhân kia thật sự đến đây ư? Sao tìm không thấy?” Có người hỏi.
“Có mà! Hoàng hậu nương nương vẫn cứ hỏi đến nàng ta nhưng lại không thấyđâu nên người sợ nàng ta đi loạn, ta thấy nàng đi đến hướng này.”
Tiểu thái giám tên là Tiểu An Tử, tâm tư cũng đầy bụng, hướng hắn ta chỉ đúng là ngự thư phòng.
“Tìm đi, qua trái lục soát, phụ nhân này không chừng là mật thám được phái tới, tìm ra thì lập tức bắt lại.”
Tô Mặc cười nhạt, không ngờ chỉ một lát mà đã đưa tới nhiều người như vậy, nàng đúng là có tố chất “trêu hoa ghẹo nguyệt”. Bọn họ dường như chỉmong chờ bắt nàng lại để gán tội, nàng chậm rãi theo sau bọn họ, chỉ cần bọn họ lục soát ở đây nàng sẽ theo đến đó, nơi nguy hiểm nhất là nơi an toàn nhất.
Giọng nói đầy ý cười của thiếu niên truyền đến: “Thúvị, thú vị, hoàng cung quả nhiên là nơi cực kì xấu xa, người nọ cũng đủđộc ác, nếu phát hiện ngươi ở ngự thư phòng vậy chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-de-nhat-yeu-nghiet/2408199/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.