Đôi đồng tử của nữ tử mĩ lệ trước mặt đang nhìn hắn hết sức chăm chú, ánh mắt có vẻ dò xét khó hiểu.
Ánh mắt Văn Nhân Dịch hướng đến, đối mắt cùng nàng một lát rồi chậm rãiliếc qua gương mặt nàng, sắc mặt hơi phiếm hồng. Dù sao bí mật về thânphận của hắn cũng chưa bao giờ nói đến với bất kì kẻ nào. Sự việc năm ấy là bí mật trọng đại của hoàng tộc, nhưng hắn lại không hề giấu diếm với Tô Mặc. Hắn vô cùng coi trọng nàng, chỉ sợ nữ nhân nào cũng sẽ cảm thấy thụ sủng nhược kinh với sự chân thành này!
Tô Mặc thản nhiên nói: "Yên tâm, chuyện này ta sẽ không nói với người thứ ba."
Văn Nhân Dịch mày kiếm hạ xuống, ánh mắt ảm đạm, "Ta tin nàng.”
Bỗng nhiên, giọng nói của thiếu niên từ trong Thiên Thư truyền đến, khinhthường nói: "Nữ nhân, mặc kệ ngươi có nói hay không bản công tử cũng đãbiết, không ngờ thân thế của Văn Nhân Dịch này lại đáng thương như thế,chậc chậc, ngay cả bản công tử cũng có chút đồng tình, nữ nhân ngươikhông phải đồng tình với hắn chứ? Bất quá nam nhân vốn thích lợi dụnglòng đồng cảm của nữ nhân để đạt được cảm tình, xem ra nam nhân nàykhông thể khinh thường được."
Thiếu niên này, miệng lưỡi không có ý tốt, thật sự là không có chút tâm đồng tình nào.
Tô Mặc nhíu nhíu mi, lấy tay nhẹ nhàng gõ Thiên Thư trước ngực, ý bảo hắn im miệng.
Văn Nhân Dịch hồ nghi đảo qua động tác này của nàng , chỉ thấy một con mèocon màu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-de-nhat-yeu-nghiet/2408157/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.