Gió đêm thổi mạnh, cây hạnh hoa hai bên đường nở rộ, cánh hoa bay lả tả giữa không trung.
Trên đường phố, bốn nam một nữ đi cùng nhau, vô cùng chói mắt.
Văn Nhân Dịch và Tô Mặc không nhanh không chậm đi phía trước, Văn Nhân Dịch vẫn đi theo bước chân của nàng, có vài phần hăng hái, nhìn như một đôibích nhân. Chung quanh treo đầy đèn lồng trên cây, bóng hai người kéodài dưới ánh nến, cánh tay lơ đãng chạm nhau, hơi lùi lại nửa phần, nhìn tựa như hai người đang cầm tay.
Văn Nhân Dịch luôn cố ý thả chậm bước chân, tận lực sóng vai cùng Tô Mặc. Ngu Nhiễm đứng bên cạnh nhếchmôi, nhìn như đang liếc xéo hai người.
Hạ Phong đứng sau sờ mũimột cái, liếc Chu tiên sinh nói: "Ngươi xem, khó trách thường ngày haicông tử ra vào đều là mang mũ che mặt, ta và ngươi đáng lẽ đều là mỹ nam tử, bây giờ đứng cùng Văn Nhân Dịch và Nhiễm công tử lại biến thành làm nền. Ngươi xem trên đường cũng không có bao nhiêu nữ nhân nhìn chúngta, chỉ là nhân tiện liếc mắt mà thôi, ngươi biết chúng ta là cái gìkhông, chính là lá cây đó!"
Chu tiên sinh nghe vậy thì chớp chớp mắt, đưa mắt nhìn chung quanh.
Quả nhiên, chúng cô nương và phụ nhân hai bên đường đều Văn Nhân Dịch và Ngu Nhiễm đến không chớp mắt.
Hai nam tử trước mắt một thân như ngọc, nhẹ tựa chim hồng, uyển chuyển nhưdu long, dĩ nhiên đây không phải là quan trọng nhất, mà là hai nam tửnày không mặc áo ngoài, chỉ mặc trung y,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-de-nhat-yeu-nghiet/2408155/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.