Lâm Hải Tề quốc, bến tàu.
Giờ ngọ*, Tô Mặc khoác áo choàng màu đen che khuôn mặt lại, trường bào tựanhư hoa mạn đà la tung bay trong gió. (*Giờ ngọ: 12h trưa)
Vẻ mặt nàng lạnh nhạt, từ xa đã nhìn thấy một đám người cả nam lẫn nữ đứng trên thuyền ngoài bến tàu.
Cảm tình của huynh đệ tỷ muội Tô gia đại phòng rất tốt, luôn giúp đỡ, tin tưởng lẫn nhau.
Tô Nhị lang tên là Tô Quyên, năm nay hai mươi sáu tuổi, là trưởng tử của Tô gia.
Hắn đang cầm thư Tô Mặc viết trong tay, thư bảo hắn giữ thuyền lại không bán.
Hắn vốn là đệ tử Nho môn, mặc dù không giỏi việc kinh doanh mua bán nhưngđầu óc cũng thông minh. Hắn biết Tô Mặc chưa bao giờ can thiệp vàochuyện này, nếu đã can thiệp thì đương nhiên là tương đối nắm chắc.
Nhưng không khí trước mắt thật không tốt, hai tộc lão của Tô gia đã lâu không ra mặt vậy mà lại đứng cùng với Nhị thúc, Tô Ngọc Hồ còn ở cùng với các nữ quyến quý tộc. Những nữ quyến này là cố ý tới để tạo thanh thế chochi thứ hai, không biết các nàng nghe tin đồn Nhị thúc Tô gia đang hợptác quan hệ với Kim Ngu Đường ở đâu mà hạ thấp thân phận kéo đến đây, họ cũng hi vọng được hưởng một chút ánh sáng của Kim Ngu Đường.
Hai tộc lão thấy chi thứ hai qua lại gần gũi với các quý tộc, đương nhiên càng hướng về bọn họ hơn.
Tóm lại, Tô Ngọc Hồ nói dối để mọi người đứng về phía chi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-de-nhat-yeu-nghiet/2408086/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.