Hôm sau, Tô Mặc miễn cưỡng mở mắt, một cảm giác mệt mỏi cực độ tuôn trào ra như nước suối.
Nàng cảm thấy mình vô cùng mỏi mệt, uể oải lạ thường. Sau khi lập khế ước,dường như phải ngủ ba ngày ba đêm mới đủ. Dùng máu của hai bên để lậpkhế ước khiến thể lực của nàng suy yếu đi nhiều.
Nhưng suy nghĩ của nàng vô cùng rõ ràng, nàng không thể lười biếng nằm ngủ được.
Tiếp theo phải làm theo kế hoạch nàng đã vạch ra từ trước. Bây giờ, nàng quyết không cho phép Mộc gia như cá gặp nước nữa.
Nghĩ đến đây, Tô Mặc đặt một thùng nước trong vào phòng.
Nàng cởi xiêm y màu xanh ra, búi mái tóc đen dài lên, chậm rãi ngâm mình vào nước.
Trong thùng, nàng tùy ý vươn chân ngọc trắng nõn thon dài, nhẹ nhàng nghịch vài đóa hoa hồng nhạt.
Gương mặt tuy vẫn dịch dung, nhưng da thịt dưới gáy lại sáng bóng, những đóahoa trong nước càng làm tăng thêm ba phần xinh đẹp, ba phần mị hoặc chonàng.
Không thể không nói, cảnh tượng tắm rửa trước mắt là cảnhđẹp kiều diễm mà họa sĩ khát vọng được nhìn thấy nhất. Ánh sáng nhànnhạt chiếu vào phòng, giống như một bức họa cuộn tròn. Chân của thiếu nữ mỹ lệ mê người kia là thứ xinh đẹp nhất trong thân thể, đóa hoa nhỏchậm rãi trượt từ mắt cá chân mềm mại của nàng xuống đến cẳng chân nõnnà thon dài, rồi lại từ từ rơi vào trong nước, cảnh tượng này tràn đầyvẻ xinh đẹp mơ màng. Lúc thiếu nữ đứng lên từ trong nước, đường conghoàn mỹ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-de-nhat-yeu-nghiet/2408056/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.