Nhưng nàng rất nhanh bình tĩnh trở lại.
Nàng không phải loại nữ nhân chỉ coi trọng chút lợi ích trước mắt, tuy trínhớ về Thiên giới của nàng đã tiêu tán chỉ còn lại mơ mơ hồ hồ, nhưngkhông có nghĩa nàng hoàn toàn không biết gì cả.
Ngay sau đó,trong đầu nàng bỗng nhiên xuất hiện bốn chữ “khế ước bản mệnh” một cáchkhó hiểu, nó khác với khế ước của thiếu niên kia.
Đôi mắt đen của Tô Mặc lóe sáng như bảo thạch: “Xem ra… Dường như các hạ rất không hài lòng với ta.”
Thiếu niên cười giễu một tiếng, tỏ ý hắn đúng là rất bất mãn.
“Như vậy, chi bằng chúng ta giải trừ khế ước đi?” Tô Mặc quấn lọn tóc mai bằng đầu ngón tay.
“Đây là ý muốn của ngươi.” Thiếu niên không quay đầu lại nhìn nàng, hai tayhắn chắp sau lưng, làm ra vẻ như đang nghiên cứu bài trí trong phòng,thản nhiên nói: “Tuy ta không thích ngươi, nhưng ta sẽ không giải trừkhế ước với ngươi. Nếu ngươi đã lập hạ khế ước cùng ta, thì chính làngười của bản công tử ta, ta bảo ngươi làm gì, ngươi nhất định phải làmđó, ta bảo ngươi đi hướng Đông, ngươi không thể đi hướng Tây, ta chongươi đi phía trước, ngươi không thể lùi về sau…”
Giọng nói của hắn có chút lười biếng, nhưng cũng thanh nhuận êm tai, giọng điệu ngạo nghễ vô lễ.
Tô Mặc không khỏi hơi giật mình, nàng run run khóe miệng, không ngờ saukhi trọng sinh lại gặp phải một thiếu niên đã vô lễ mà còn kiêu căng như vậy!
Nhưng nàng vẫn không tức giận, nếu một người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-de-nhat-yeu-nghiet/2408054/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.