Phi Yến đang đánh cờ với Chu công thì bị Thanh Phi lay nhẹ làm tỉnh giấc: “Tiểu thư, hình như phía trước có người ngất xỉu!”
Nàng mệt mỏi mở mắt ra, “Mặc kệ hắn, chúng ta đi tiếp!” Nàng đã rút kinh nghiệm từ lần cứu Lãnh Phong, người tốt ko bao giờ gặp may mắn cả nên tốt nhất là làm người xấu.
“Nhưng mà…hắn cản đường đi của chúng ta! Nếu muốn đi qua thì phải bước qua xác hắn a!” Tiểu thư của nàng cũng quá nhẫn tâm đi!
“Vậy thì cứ bước qua xác hắn đi!” Phi Yến vô tâm vô phế nói
“Tiểu thư…sao có thể làm vậy được?”
“Haha, ta chỉ đùa một chút thôi! Ta tuy có nhẫn tâm nhưng ko có vô lương tâm đến vậy đâu!” Phi Yến buồn cười nhìn Thanh Phi.
Nàng vén rèm xe và chậm rãi bước ra khỏi xe ngựa.
Thì ra bọn hạ đang đi qua một ngọn núi, đúng là đường rất hẹp mà cái tên ko biết lựa chỗ để ngất xỉu kia thì lại nằm ngay giữa đường làm chắn hết cả lối đi.
Phi Yến bước gần tới, xung quanh người này có rất nhiều máu, trên người hắn cũng có rất nhiều vết thương, xem ra hắn vừa mới trải qua một trận chiến đấu kịch liệt. Nàng quỳ xuống xoay người tên này qua, ách, khuôn mặt này… Nam nhân có hàng lông mày kiếm, mũi cao cao, đôi môi mỏng khẽ mím lại, tuy hắn đang bất tỉnh nhưng trên người vẫn tản ra hàn khí khiến người khác khiếp sợ!
“Xem ra ta và ngươi rất có duyên với nhau!” Nàng lẩm bẩm nói. Phải, nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-de-nhat-mi-nhan/3174566/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.