Không khí trong căn nhà đổ nát đặc quánh lại, chỉ còn tiếng thở dốc nặng nề của bốn tên ma tu và tiếng tim đập thình thịch của Lâm Phong. Mọi ánh mắt, dù là tuyệt vọng, trống rỗng hay sùng bái đến cực điểm, đều đổ dồn vào Trần Trường Sinh.
Hắn đứng đó, giữa đống đổ nát, phủi phủi lớp bụi trên bộ quần áo đã rách đến mức không thể rách hơn. Toàn thân hắn ê ẩm, mệt mỏi rã rời. Cảm giác bị hàng chục loại ma công khác nhau thay phiên"mát-xa"trong suốt một thời gian dài thật sự không dễ chịu chút nào. Hắn chỉ muốn tìm một cái giường, dù là giường gỗ cứng, để ngả lưng ngay lập tức.
Nhưng trước khi đi ngủ, còn một vài việc cần phải giải quyết.
Hắn nhìn bốn tên ma tu đang kiệt sức, ánh mắt không còn vẻ hung tàn mà chỉ còn sự sợ hãi tột độ. Chúng đã mỏi tay, đã hết hơi. Chúng đã cho hắn nếm đủ mọi"hương vị"đau đớn.
Vậy thì bây giờ, theo phép lịch sự tối thiểu, có phải hắn cũng nên"đáp lễ"một chút không?
Nghĩ vậy, Trần Trường Sinh chậm rãi bước tới.
Một bước.
Chỉ một bước chân đơn giản, nhưng lại khiến cho bốn tên ma tu đang thở hổn hển phải giật nảy mình như chim sợ cành cong. Trái tim vốn đã nguội lạnh của chúng lại co thắt lại một cách dữ dội.
Tên quái vật này. .. nó muốn làm gì?
Thi Độc Lão Nhân, kẻ có tu vi cao nhất, cố gắng gượng dậy, hai chân xương xẩu run lên bần bật. Hắn muốn bỏ chạy, nhưng ma khí và linh lực trong cơ thể đã cạn kiệt, ngay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-de-nhat-bao-cat/5059552/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.