Sự im lặng bao trùm toàn bộ tầng hai của Túy Tiên Lâu.
Tất cả mọi người, từ đám công tử bột của Vương gia, các thực khách ở bàn khác, cho đến gã tiểu nhị đang run rẩy ở góc tường, đều hóa đá tại trận. Ánh mắt của họ đồng loạt dán vào hai nhân vật chính của sự kiện:
một tên lâu la đang ôm bàn tay gãy nát, lăn lộn trên đất gào thét thảm thiết, và một thiếu niên vẫn đang ngồi yên trên ghế, tay còn giữ chặt đĩa thịt quay.
Không khí đặc quánh lại, đến mức một cây kim rơi xuống đất cũng có thể nghe thấy rõ.
Trần Trường Sinh khẽ nhíu mày. Hắn chậm rãi quay đầu, nhìn tên lâu la đang khóc lóc thảm thương, rồi lại nhìn sang đám người Vương Hạo đang sững sờ. Cú đấm vừa rồi tất nhiên là đau, cảm giác như bị một tảng đá đập vào má, nhưng so với việc bị yêu hổ cắn hay bị Hỏa Cầu Thuật nướng thì cũng chỉ như muỗi đốt.
Điều khiến hắn khó chịu không phải là cơn đau, mà là tiếng la hét ầm ĩ này đã phá hỏng không khí ăn uống tuyệt vời của hắn. Hơn nữa, cú va chạm vừa rồi suýt chút nữa đã làm văng miếng thịt ngon nhất trên đĩa.
Hắn cẩn thận đặt đĩa thịt xuống bàn, rồi mới xoa xoa bên má vừa bị đấm, lẩm bẩm một câu mà chỉ mình hắn nghe thấy:"Ăn một bữa ngon cũng không yên. "
Trong khi đó, Lâm Phong, người đứng gần nhất, đã trải qua một cơn chấn động tâm lý dữ dội.
Ban đầu, khi thấy tên lâu la nhắm vào Trần Trường Sinh, tim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-de-nhat-bao-cat/5059546/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.