Thanh Dương Thành sầm uất và náo nhiệt hơn bất cứ nơi nào Trần Trường Sinh từng thấy. Tường thành cao sừng sững được xây bằng đá xanh, trên đó có khắc những trận văn phòng ngự đơn giản nhưng vẫn toát lên vẻ uy nghiêm. Dưới cổng thành, hai hàng vệ binh mặc giáp trụ sáng loáng, tay cầm trường thương, ánh mắt sắc bén quét qua từng người ra vào. Khí tức trên người họ ít nhất cũng là Luyện Khí tầng ba, tầng bốn.
Đối với một tu sĩ bình thường, cảnh tượng này không có gì lạ. Nhưng với Trần Trường Sinh, người đã quen với sự hẻo lánh của Tạp Dịch Viện và sự hoang vu của rừng rậm, sự phồn hoa đô hội này khiến hắn có chút không quen. Dòng người tấp nập trên đường, tiếng rao hàng của những người bán hàng rong, tiếng xe ngựa lọc cọc, mùi thơm của các loại đồ ăn từ hai bên đường bay tới. .. tất cả hòa quyện thành một bản giao hưởng của sự sống động.
"Tiền bối, chúng ta tìm khách điếm tốt nhất trong thành nhé, "Lâm Phong đi bên cạnh, giọng nói đầy hưng phấn. Y đã hồi phục kha khá, dáng vẻ kiếm tu chính trực lại hiện rõ, thu hút không ít ánh mắt của các thiếu nữ đi trên đường.
Ngược lại, Trần Trường Sinh với bộ quần áo rách bươm, lấm lem bụi đất, dáng đi uể oải, lại nhận về những ánh mắt tò mò và có phần khinh miệt. Hắn đã quá quen với điều này nên cũng chẳng bận tâm. Trong đầu hắn lúc này chỉ có hình ảnh một chiếc giường thật to, thật êm, và một bàn đầy ắp sơn hào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-de-nhat-bao-cat/5059545/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.